"Tổng Thống tiên sinh, không tốt rồi!" Vào giờ phút này cửa thư phòng bỗng dưng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập. Bên ngoài người hầu gấp đến nỗi giậm chân, tay chân luống cuống.
Hạ Thiên Tinh vội thanh tỉnh, con ngươi ý loạn tình mê nheo lại nhìn anh. Động tác tay của anh không có chút nào chậm chạp, chỉ là táo bạo nhìn ra cửa rống giận một câu: "Cút!"
Hiện tại là khi nào?! Sao có thể chịu được có người nửa đường quấy rầy?!
Bên ngoài người hầu thật sự không biết làm thế nào mới tốt, nhưng bên ngoài gần như chỉ là trầm mặc trong một cái chớp mắt, liền nghe được lão quản gia trầm giọng nói: "Tổng thống, tiểu thiếu gia phát bệnh, nếu ngài rất bận thì sẽ không quấy rầy. Chúng tôi sẽ liên hệ bác sĩ Phó."
Đại Bạch phát bệnh?
Lão quản gia đã ở trong nhà này nhiều năm như vậy, đối với anh luôn rất thức thời, nếu không phải con trai bệnh tình nghiêm trọng, tuyệt đối sẽ không lựa chọn lúc này tới phá rối bọn họ.
Hạ Thiên Tinh lập tức thanh tỉnh, trong lòng tràn đầy các loại lo lắng sốt ruột. Bạch Dạ Kình bên kia đã đỡ lấy eo cô, tên đã lên dây, cô thở dốc một tiếng, bắt lấy một tia lý trí, đem tay anh ấn xuống, "Chờ một chút...... Đại Bạch bị bệnh, chúng ta đi trước xem nó......"
Đáng chết! Nhóc con này, nhất định là khắc tinh đời này của anh!
Bị tra tấn, Bạch Dạ Kình không thuận, oán hận tàn nhẫn cắn môi cô một cái, "Em có biết lúc này mà kêu dừng lại, đối với đàn ông mà nói, so với chết còn khó chịu hơn không? " Thanh âm anh khàn khàn khiến cho trái tim cô run lên.
Hạ Thiên Tinh biết là anh thống khổ, nhưng trước mắt, con trai càng quan trọng hơn. Hốc mắt cô hiện lên một tầng hơi mỏng sương mù, điềm đạm đáng yêu nhìn anh, "Chúng ta không thể mặc kệ nó......"
Anh hừ ra một tiếng, "Lát nữa ra ngoài, tôi sẽ dạy dỗ nó thật tốt. Phát bệnh cũng thật biết chọn thời gian!"
Hạ Thiên Tinh đấm bả vai anh một cái, che chở cho nhóc con, "Tôi không cho phép anh giáo huấn nó, phát bệnh thôi đã rất đáng thương rồi."
Bạch Dạ Kình trừng cô. Người phụ nữ này, con trai chính là bầu trời của cô, cái gì cũng đều che chở cho nhóc! Lại nói, hiện tại anh cũng rất thống khổ, sợ là so với người bệnh cũng không tốt hơn chỗ nào!
Tuy rằng trong lòng rất khó chịu, thân thể lại càng khó chịu hơn, nhưng mà anh cũng không thật sự tiếp tục. Rốt cuộc không biết hiện tại tình hình của Đại Bạch là như thế nào, nhưng mà anh cũng không lập tức buông cô ra, chỉ là ghé vào trên người cô, từng ngụm từng ngụm thở dốc, nỗ lực bình phục thân thể.
Mặt Hạ Thiên Tinh Thần vẫn còn hồng, thân thể cũng là một mảnh phấn hồng. Cô cũng mượn thời gian này làm mình tận lực bình tĩnh lại. Trong chốc lát sau, đem đôi tay đặt tới trước mặt anh, nhìn cà vạt trên cổ tay, mặt đỏ trừng anh, "Còn không giúp tôi cởi ra?"
Bạch Dạ Kình duỗi ngón tay thon dài ra, cà vạt liền rơi xuống. Hạ Thiên Tinh lập tức đem cà vạt giữ lấy, quyết định không cho anh nữa!
"Trả tôi!" anh nhìn thấu ý đồ của cô, cơ hồ là giọng ra lệnh.
"Không cho, bây giờ tôi hối hận vì cho anh cái này!" Nhớ tới lúc nãy, cô thật sự là vừa thẹn vừa bực. Người đàn ông này, thủ đoạn quá nhiều!
"Có cho hay không?" Bạch Dạ Kình đè cô xuống, tuy rằng không có thật sự xâm phạm cô, nhưng mà tia xúc cảm kia vẫn là khiến cô sợ tới mức run run, mặt đỏ bừng.
"Anh mau tránh ra, tôi muốn mặc quần áo!"
Anh cũng không nhúc nhích, chỉ là nhướng mày nhìn cà vạt trên tay cô. Hạ Thiên Tinh sợ hãi, cắn môi, đem cà vạt quấn lên trên cổ anh.
Lúc này anh mới vừa lòng, giảm uy hiếp. Bên ngoài tiếng bước chân loạn lên, Hạ Thiên Tinh lo lắng muốn chết, cùng Bạch Dạ Kình liếc nhau, hai người không còn có tâm tư tán tỉnh.
..................
Một phút đồng hồ sau.
Cửa thư phòng "Rầm" một tiếng bị đẩy ra.
"Người thế nào?" Bạch Dạ Kình một bên hỏi người hầu một bên bước nhanh, hướng phòng trẻ con đi đến.
Hạ Thiên Tinh nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau anh, hỏi: "Gọi điện thoại gọi bác sĩ Phó chưa?"
"Tiểu thiếu gia vừa nãy vẫn luôn nôn mửa, hiện tại có chút phát sốt. Bác sĩ Phó nói có thể là ăn nhằm đồ ăn bị hỏng dẫn đến ngộ độc thức ăn."
"Ngộ độc thức ăn? Tại sao lại như vậy?" Hạ Thiên Tinh vừa nghe, gấp đến độ mặt mũi trắng bệch.
Cô chạy chậm đến phòng trẻ con.
Bạch Dạ Kình sắc mặt âm trầm, "Như thế nào lại xuất hiện ngộ độc thức ăn?!"
"Quản gia còn đang kiểm tra."
"Bảo ông ấy lập tức điều tra rõ ràng cho tôi, nếu không, hết thảy cút xéo cho tôi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
CHÀO BUỔI SÁNG! TỔNG THỐNG ĐẠI NHÂN
RomanceĐến bệnh viện để bỏ đi đứa bé, bệnh viện toàn quốc cũng không ai dám làm phẫu thuật cho cô, hại cô cũng không thể không sinh đứa bé Năm năm sau, đột nhiên đứa bé lại bị cướp đi, sau đó, một người đàn ông cao quý ngang ngược xông vào thế giới của cô...