Chương 51: Chuyện phong lưu của Mai quả phụ

1.7K 58 1
                                    

Editor: ChieuNinh

"Ngươi cái phụ nữ ngu xuẩn này, sao ngươi không chịu yên tĩnh hả? Thế nào cũng phải buộc nhi tử của ngươi một đứa rồi hai đứa cũng không nhìn ngươi, ngươi mới hài lòng hả? Lão Tam là ngươi sinh đó, nó là dạng người gì, ngươi không biết sao? Ngươi chính là ức hiếp nó thành thật đi, ngươi nói một chút coi, mấy năm nay, từ nhỏ đến lớn, là đứa con trai nào thuận theo ý của ngươi nhất? Cho dù là lão Tam cưới tức phụ, chẳng lẽ tức phụ của nó không nghe lời ngươi nói? Ngươi vẫn nhìn tức phụ lão Tam không vừa mắt, ghét bỏ nàng chỉ sinh ra khuê nữ, nhưng mà sau lưng ngươi người ta có nói qua cái gì hay không? Hầu hạ ngươi thật tốt, ngươi còn không biết chừng mực, thật sự làm cho lão Tam không bao giờ lui tới với lão bà tử ngươi nữa, ngươi mới thỏa mãn sao hả!"

Triệu thị nói: "Nếu nó thành thật, sao ở riêng mới được bao lâu, liền cất ngay cái nhà ở, lại còn mua gia súc?"

"Trên đời này cũng chỉ có ngươi là người làm nương này không muốn thấy con trai của mình sống càng ngày càng tốt! Ta nói với ngươi, từ khi phân gia, là ai mỗi lần có ăn ngon, đều bưng lại đây cho hai lão già chúng ta? Là ai thì hàng tháng đều đúng hạn giao một trăm văn tiền cho ngươi? Còn là ai, chăm sóc một mẫu ruộng của chúng ta thật tốt? Không ngờ như thế mà nghe ngươi nói khắp nơi, ngược lại ngươi cảm thấy dễ ức hiếp có phải hay không? Vậy nếu đã muốn là như vậy, về sau để cho lão Tam và tức phụ lão Tam không bao giờ đưa thứ tốt gì cho ta nữa, cũng cách chúng ta rất xa luôn, ngươi an tâm!" Thật là, Vương lão đầu bị tức muốn bốc khói. Hai nhi tử và tức phụ còn ở trong nhà, có gì ăn ngon đều trốn tránh ăn ở trong phòng mình, có bao giờ nghĩ đến bưng lại đây cho mình và lão bà tử? Ngược lại là hai nhi tử và tức phụ ở bên ngoài lại thường xuyên đưa đồ ăn ngon lại đây, con người ấy mà, chỉ cần so sánh, một khi có sự so sánh rồi, có thể nhìn ra được tốt xấu, đáng tiếc lão bà tử này thật sự là không biết tích phúc.

Triệu thị bị nói nghẹn không ra một câu, Vương lão đầu thấy thế, nói: "Ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, nhi tử của ngươi có tiền đồ, có phải đối với ngươi rất tốt hay không? Ngươi chèn ép lão Tam, đối với ngươi có lợi ích gì? Bắt nó mang con la tới cho ngươi? Ngươi muốn dùng làm gì? Ta chỉ có một mẫu đất, đủ thức ăn cho hai người chúng ta, bây giờ cũng là chúng ta còn có thể hành động, đến thời điểm không thể động nữa, ngươi muốn ai hầu hạ ngươi? Nhà Lão đại, nhà lão Nhị, ngươi yên tâm không?"

Trong lòng Triệu thị trực tiếp lắc đầu, không phải bà không biết rõ, nếu như bản thân bà thật sự nằm ở trên giường không thể động nữa, tức phụ lão Đại và tức phụ lão Nhị là không thể trông cậy vào, còn phải dựa vào tức phụ lão Tam. Tức phụ lão Tứ ở chung không được bao lâu, cũng không biết có thể trông cậy vào hay không.

"Đúng rồi đi, trong lòng ngươi cũng biết rõ ràng là chuyện như vậy, vậy ngươi còn nhiệt tình nháo loạn cái gì hả? Thực sự nháo đến tình cảm mẫu tử cũng không còn, thì ngươi liền an tâm hả? Ta nói rồi, tuổi của chúng ta cũng đã một bó to rồi, chỉ để ý vui chơi giải trí là được, việc này ngươi trộn vào là tính làm cái gì? Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Chỉ vì chút này mà trong lòng ngươi không thoải mái sao? Lão Tam người ta cũng không trộm không cướp, bên ngoài thật nhiều người đang đỏ mắt, ngược lại ngươi làm nương không cho hắn mặt mũi trước, còn không biết người khác sẽ chê cười chúng ta sao. Được rồi, nói nhiều như vậy, ngươi nghe lọt cũng tốt, không nghe cũng xong, lần sau lại xuất hiện chuyện như vậy, thì ngươi trực tiếp sống một mình cho ta đi, ta cũng không quản ngươi nữa!"

Con Gái Nhà NôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ