Chương 60: Chuyện là như vậy

1.5K 50 0
                                    


Editor: ChieuNinh

Kết quả giữa trưa hôm đó đám người Vương Phúc Nhi thật đúng là ăn được cá ngon mĩ vị, quả nhiên hương vị ăn rất là ngon.

Chẳng qua chờ những người này đi rồi, Tống Trường Khanh bị nãi nãi nó phạt quỳ: "Ngươi không biết tốt xấu, đó là cá cô cô ngươi cho chúng ta, một con cũng phải một lượng bạc, ngươi thì nấu ăn!" Lão thái thái vô cùng đau đớn.

"Còn không phải chỉ là một con cá thôi sao? Ăn còn có chút tác dụng, ở trong ao chỉ có chiếm chỗ." Tống Trường Khanh bĩu môi nói.

Lão thái thái bị tức: "Được, ta mặc kệ ngươi, cho Lão cha của ngươi đến quản ngươi! Tức chết ta, tức chết ta mà!"

Tống Viễn Chí lão tử Tống Trường Khanh nhìn nhi tử quỳ trên mặt đất: "Nói đi, rốt cuộc làm sao? Con đừng nói con thật sự thích ăn cá này."

Tống Trường Khanh vội nói: "Vẫn là cha hiểu con, con có thể đứng lên không?" Thấy lão cha nhà mình không có nói chuyện, Tống Trường Khanh trở mình đứng lên nói: "Cha, không phải khoảng thời gian trước con đi lên huyện sao? Cô cô cho nãi nãi con cá này cũng không phải có lòng tốt gì, ở đó nàng ta lấy thật nhiều tiền của nãi nãi, còn nói là mượn, con thấy về sau thì cũng không trả lại đâu."

"Cũng chỉ vì cái này? Con liền ăn cá của cô cô đưa?" Tống Viễn Chí hỏi.

"Cũng không hoàn toàn là vì vậy, con ở trong nhà cô cô vụng trộm bắt một con cá giống vậy, sau đó nướng ăn, cô cô cực kì không thích, được thôi, hiện tại con lại ăn, ăn ở trong nhà mình, nàng ta không xen vào được đi."

Tống Viễn Chí nhìn nhi tử của mình, quả nhiên là tiểu hài tử cáu giận: "Nếu nói cô cô của con vay tiền không trả, vậy mấy con cá này tốt xấu gì hiện tại là của chúng ta, con ăn rồi chẳng phải là chính mình chịu thiệt?"

Tống Trường Khanh nói: "Nãi nãi gặp ai cũng nói con cá này là cô cô cho, người ta đều cảm thấy cô cô là người tốt, hiện tại con ăn hết cá, xem người khác còn nói hay không." Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh

"Con đó, con, bao giờ mới chịu trưởng thành, ta hỏi con, hôm nay là con mời bạn tốt ở trường tới, con để cho bọn họ đi theo câu cá, nếu về sau bọn họ biết được, con câu cá là vì tức giận cô cô của con, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?"

"A?" Tống Trường Khanh cảm thấy mình thật là có chút hỏng việc rồi.

"Được rồi, việc này không đề cập tới nữa, ta cũng sẽ nói rõ với nãi nãi con, nhưng mà về sau cũng không thể tùy hứng làm bậy. Tuy rằng con không có cái ý tứ kia, nhưng mà không ngăn được có vài người sẽ miên man suy nghĩ, hiểu chưa?"

"Cha, con hiểu rồi, lần này là con làm sai, con không nên liên lụy đến bằng hữu của mình."

"Tốt lắm! Biết sai có thể sửa, là nhi tử ngoan của Tống Viễn Chí ta. Chuyện hôm nay liền dừng ở đây, con đi thăm nương con đi."

"Dạ, cha, vậy nãi nãi bên kia."

"Ta sẽ đi nói rõ ràng với nãi nãi con."

Bên nhà a di Vương Phúc Nhi, Khương Lỗi đang nói với a di Tống gia người ta như thế nào như thế nào: "Nương, nhà bọn họ cũng thật là lớn, so với chỗ chúng ta thì tốt hơn nhiều, còn có cái ao, cá bên trong ăn ngon."

Con Gái Nhà NôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ