Chương 15: Ngày lại mặt lắm chuyện

113 2 0
                                    

  Bùi Cẩn đã chuẩn bị xong quà lại mặt, rất phong phú. Nhan Thế Ninh nhìn lướt qua liền biết giá tiền cũng không phải nhỏ, không khỏi nhìn Bùi Cẩn bên cạnh: Đáp lễ là tất yếu, nhưng đâu cần tốn kém thế này chứ!

Bùi Cẩn vừa liếc mắt đã nhìn ra tâm tư của nàng, dựa sát lại cười nói: "Đây là vi phu nâng cao thể diện cho nàng mà."

Nhan Thế Ninh hiểu ra, nhà chồng đáp lễ càng phong phú thì nghĩa là hắn càng coi trọng cửa thân hôn này, cũng chứng minh địa vị nàng trong lòng hắn càng cao. Chỉ có điều... Ngẩng đầu nhìn hắn nói: "Huynh không sợ người ta nghĩ huynh đang lấy lòng cha ta sao?"

Bùi Cẩn nhất thời không đáp lại, chỉ đánh giá dáng vẻ hôm nay của nàng. Chợt nghĩ đến cái gì đó, lục lọi trong đống lễ vật lấy ra một cây trâm được khảm ba viên ngọc màu vàng lóng lánh trong suốt. Sau đó đổi với cây trâm ngọc trên đầu Nhan Thế Ninh, lại quan sát một hồi, cười nói: "Ừ, cây trâm này rất hợp với quần áo của nàng".

Nhan Thế Ninh hết ý kiến, còn có thể lục đồ trong mớ quà tặng lấy cho mình dùng nữa sao!

"Bọn họ nghĩ vậy thì cứ để bọn họ nghĩ, rõ thật là rất trong sạch, lại khiến người khác nghi ngờ." Bùi Cẩn đáp xong lại hỏi: "Khối ngọc bội kia đâu?"

Nhan Thế Ninh lập tức cảnh giác: "Để làm gì!"

"Đeo vào! Định cất giấu làm của gia truyền sao!" Bùi Cẩn nói xong đã bắt đầu lục soát người nàng.

Nhan Thế Ninh xoay người bỏ chạy: "Ta không đeo! Cái đó xấu chết đi được! Ta không đeo!"

"Đeo đi, đeo đi! Khối ngọc bội này là vô giá đó, còn đáng giá hơn đống lễ vật này nữa, đeo vào rất đẹp!" Một tay Bùi Cẩn bắt được kéo vào trong ngực.

Nhan Thế Ninh liều mạng giãy giụa: "Có chết cũng không đeo!"

Nàng đường đường là một thục nữ thanh tao nhã nhặn, làm sao có thể đeo khối ngọc bội như vậy!

Lúc hai người đang dây dưa, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Bùi Cẩn tinh mắt, cúi đầu hôn lên mặt Nhan Thế Ninh nói: "Có người tới, ngoan".

Vì vậy -----

"Tà áo trước của ái phi có nếp nhăn, vi phu chỉnh lại cho nàng." Bùi Cẩn nói xong, buộc miếng ngọc sư tử xù lông lên thắt lưng nàng.

Nhan Thế Ninh nhìn hai nha hoàn vừa sợ vừa ao ước trước cửa, nghiến răng cười nói: "Cảm ơn phu quân".

Đợi đến khi hai người lên xe ngựa rời đi, tiểu nha hoàn bật nhảy đi tìm tiểu tỷ muội của mình.

"Vương gia đối với vương phi thật tốt, muội nhìn thấy vương gia chỉnh trang quần áo cho vương phi nữa đó!"

"Trước giờ vương gia đều dịu dàng như vậy mà".

"Mới không phải đâu, trước kia vương gia cũng đâu có tốt với Doanh tiểu thư như vậy".

"Đó là bởi vì Doanh tiểu thư không có tốt như vương phi. Muội không biết đâu, khi đó Doanh tiểu thư thấy vương gia đều làm mặt lạnh, không giống vương phi, lúc nào cũng cười khanh khách làm người ta cảm thấy thân thiết".

PHU QUÂN, KIỀM CHẾ CHÚT! - Tô Hành NhạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ