Chương 21: Chỉ thấy em.

5.3K 251 31
                                    


Edit: Đồng – Beta: Đậu

Tiêu đề mình dịch đại thôi, trong QT không nói rõ nên mình phang đại là 'Chỉ thấy em' cho tình củmmmm.

"Cố Thừa Minh?"

"Hả?"

"Anh có biết sao mấy người kia lại chặn đường em không? Là vì bạn anh không thích em?"

Cố Thừa Minh hơi sửng sốt, Lê Dự thì đang cúi đầu lăn lăn cục đá dưới chân, hàng mi dài chớp chớp.

"Bạn của anh không có ai là không thích em. Người tổn thương em không phải là bạn của anh. Là lỗi của anh, anh không xử lý tốt mọi chuyện cho nên mới liên lụy đến em." Cố Thừa Minh cầm lấy bàn tay đang nắm chặt của cậu, sóng vai bên nhau.

Lê Dự trầm mặc một chút rồi mới nói: "Em nghe bạn trong lớp nói, người bắt nạt em hôm qua cũng bị đánh, là thật sao?"

Hắn hơi bận tâm, nhìn cậu rồi mới "ừ" một tiếng.

"Là do anh làm?"

"Không."

Cố Thừa Minh không nói dối, việc đó không phải do hắn làm. Hôm qua hắn chỉ một lòng lo cho vết thương của cậu, còn chưa kịp ra tay đã bị Liêu Kiến Bách đoạt lấy.

Liêu Kiến Bách ra tay cũng thật ác a, kế hoạch bại lộ liền thay đổi, tiên hạ thủ vi cường, mạnh mẽ làm nhục ba kẻ kia, còn quay lại video lấy lòng hắn nữa.

Nhưng cũng tiện nghỉ cho bọn họ, nếu hắn thật sự ra tay, sẽ không đơn giản là bị đánh một trận đâu.

Lê Dự nghe lời phủ nhận của Cố Thừa Minh liền thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không nhịn được nói: "Bọn họ đối xử với em như vậy, thật ra em cũng rất tức giận nhưng mà tức thì tức, giận thì giận cũng không nên dùng dây thừng tròng cổ rồi kéo vậy, thật quá đáng.... Không nên sỉ nhục người khác như vậy..."

"...Anh biết." Cố Thừa Minh vỗ lưng cậu, nhìn Lê Dự lo lắng nói.

Lê Dự dừng lại một chút, nhỏ giọng hỏi: "Vậy, cũng không phải do Từ Gia Kha làm đúng không?"

Hắn dở khóc dở cười, cậu đây là đang không yên tâm về bọn hắn đó hả?

"Không."

"Sao mọi người đều nói là anh làm chứ? Vậy là anh đang bị chịu oan rồi."

"Anh không để ý." Nếu nói là oan cũng không đúng. Trước kia, hắn đã làm không ít những chuyện hoang đường.

"Nếu cứ không giải thích cũng không được a. Ai cũng nói anh rất đáng sợ, tính tình không tốt lại giỏi đánh nhau, đánh xong còn không chịu nhận, không ai dám chọc giận anh cả."

Hắn nắn nắn ngón tay cậu, đột nhiên rùng mình vì điều nghĩ đến trong đầu "Nếu những lời nói của bọn họ là thật thì sao?"

Lê Dự chớp mắt, không lên tiếng.

Cố Thừa Minh thở dài, ôm Lê Dự vào lòng, thấp giọng nói: "Anh cũng có kì phản nghịch. Em biết rồi mà, cha mẹ anh không có thời gian quan tâm đến anh nên anh muốn làm một ít chuyện khác thường mong sẽ được bọn họ chú ý tới, sau đó lại cảm thấy thực ngốc nghếch. Thật sự, đặc biệt ngốc. Quan hệ với cha mẹ chúng ta không thể lựa chọn nhưng những điều có thể lựa chọn còn rất nhiều, như là bạn bè, người yêu, người anh muốn ở bên, người muốn cùng anh cả đời... Những thứ đó đều có thể lựa chọn."

[Edit] Dùng Sự Khắc Sâu Của Anh Sủng Em Cả ĐờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ