- 'Rẽ vào con hẻm trước mặt, đi thẳng khoảng 200m nữa.'
Giọng nói bên tai vang lên. Hwang Eunbi đảo mắt, sau khi xác định không có kẻ nào đang theo dõi thì lập tức rẽ vào con hẻm. Cô hạ mũ, che đi nửa mặt mình. Đây chẳng qua chỉ là một con hẻm vắng vẻ, không có lấy một bóng người, nhưng chẳng hiểu sao Eunbi cứ cảm thấy có điều gì đó bất ổn sắp xảy đến với mình. Cô cứ mãi ngoái đầu ra sau, lòng thầm hi vọng rằng sẽ không có một tên hung thần nào đó thình lình xuất hiện, phóng một mũi dao nhọn hoắc xuyên qua ngực cô.
- 'Đứng lại! Đến rồi.'
Giọng nói ấy lại vang vọng khiến cô bất giác rùng mình. Eunbi ngước mắt lên, vừa nhìn thấy đích đến của mình liền nhíu mày khó hiểu. Từ trước đến nay cô chưa từng đến những chỗ thế này, không biết bên trong có những gì, cũng không biết tính mạng mình có được bảo toàn khi vướng vào một nơi như thế này hay không.
- 'Làm gì mà ngây người ra vậy?! Vào đi con nhãi!'
Eunbi giật mình, liền cất bước vào trong.
Đây là một quán bar, và chẳng có sàn nhảy hay những cô gái múa cột như Eunbi tưởng tượng, cũng chẳng có chất nhạc xập xình chói tai mà thay vào đó là một loại nhạc du dương đến lạ. Mọi thứ khác hoàn toàn so với những gì cô được nghe đám người cùng khu kể lại. Đối diện Eunbi có hai bartender đứng trong quầy, sau lưng là một kệ đầy ắp những chai rượu. Eunbi quét mắt một lượt thì có hơi bất ngờ, dù là kẻ ngốc nhìn sơ qua cũng biết trên ấy toàn là rượu hiếm. Cô rẽ sang một dãy hành lang, bấm thang máy lên tầng 4, cô cần tìm số phòng được ghi trên mẩu giấy nhỏ trong lòng bàn tay.
Lên đến tầng này thì mọi thứ đều yên tĩnh đến bất ngờ khiến sống lưng Eunbi lạnh buốt, không biết là do lần đầu giao hàng ở một nơi như thế này làm cô có chút căng thẳng hay nhiệt độ ở tầng cao nhất này thật sự thấp hơn tầng trệt bên dưới.
Đôi chân nhanh nhẹn của Eunbi dừng lại trước phòng 403, cô vặn tay nắm cửa rồi bước vào. Đối diện là một lão mập ngồi chễm chệ giữa dãy sofa cùng với một đám người mặc vest đen đứng ngay sau lão.
- Hàng đâu?
Lão ta vừa nhìn thấy Eunbi đã nghênh mặt hỏi. Eunbi nhếch môi, lão bao giờ cũng thế, nóng nảy và khó ưa. Cô rút từ trong balo ra một bọc nilon, thả xuống chân rồi đá về phía lão ta. Một tên trong đám người của lão ta đồng thời cũng đi về phía cô, đưa cho cô một chiếc vali đen. Trong khi lão ta đang như con hổ đói vồ lấy bọc nilon mà cô đá sang, cô lại chậm rãi mở chiếc vali đen nặng trĩu.
BẠN ĐANG ĐỌC
SinRin | Liberté - by Matchitow [FULL]
Fanfiction"Hwang Eunbi cô là 'lính đặc chủng' của một tổ chức buôn ma túy tầm trung, là một người khao khát sự tự do, nhưng tạo hóa trêu ngươi đã không cho cô được cái mà cô hằng mong muốn. Jung Yerin đứng đầu một tổ chức buôn bán vũ khí ngầm, là người mà chẳ...