Trở về một ngày của nhiều năm trước...
Myung Joo đang chậm rãi cầm hộp socola mà cô tập làm cả ngày hôm qua để đem tặng cho Tae Hyung.
Cô gái bé nhỏ vừa đi vừa nghĩ lời thoại.
"Này, tớ làm cho một bạn trai nhưng người đấy không ăn, tặng cậu nhé?"
"Hôm nay là lễ tình nhân, bổn công chúa thấy ngươi không có ai chăm sóc, liền ban cho người hộp socola này, có thấy đội ơn bổn công chúa hay không?"
"Có người cho tớ nên tớ cho cậu đấy, ăn đi!"
"Hôm qua làm socola cho chó nhà tớ, nhưng nó không chịu ăn, bây giờ tớ cho cậu đấy!"
Lẩm nhẩm một hồi, Myung Joo lại phá lên cười. Bỗng một đàn anh lớp trên chặn cô lại:
"Hậu bối có muốn ăn socola không?"Cô vừa giật mình vừa ngỡ ngàng, vội lắc lắc:
"Em có rồi! Cảm ơn tiền bối!"Chàng trai kia nhíu mày, nhìn hộp socola trên tay cô rồi giật lấy, dúi cho cô bọc socola trên tay mình.
"Thế thì trao đổi đi, coi như đây là món quà của tiền bối." Rồi anh chàng lớp 10 kia chạy vội theo lũ bạn, bỏ lại Myung Joo với khuôn mặt méo xệch và bọc socola nhăn nhúm trên tay.
Cô nhìn theo hộp socola màu hồng phấn thắt nơ đẹp đẽ của mình mà buồn đến phát khóc.
Myung Joo bước đi chầm chậm trên con đường nhỏ, cái nắng gay gắt của mùa hè cũng chẳng làm mẩy may cô gái nhỏ. Cô vừa bước đi vừa khe khẽ thở dài.
Hàng cây hai bên lao xao nhè nhẹ, làm lay động làn váy ngắn màu đỏ đun của cô gái, khiến cho đôi mắt trong veo ấy nhuộm màu buồn.
Myung Joo bước chầm chậm đến sân bóng, nhưng khi sân bóng rổ nơi Tae Hyung thường chơi ở trước mặt, cô lại nghe được giọng nói quen thuộc bên hàng cây.
"Tae Hyung, socola này tớ tặng cậu, tớ thích cậu từ lâu lắm rồi!"
"Ừm, nhưng mà..." - Giọng nói Tae Hyung vang lên mang theo chút ngượng ngùng và khó xử.
Cô bạn gái hoa khôi như được nước lấn tới, vuốt gò má của Tae Hyung kêu lên: "Vậy chúng ta thành người yêu nhé?"
Myung Joo nhíu mày, cô muốn bước lên, nhưng rồi lại lùi bước, nhìn xem cậu bạn thanh mai trúc mã định làm gì. Myung Joo khoanh tay trước ngực, mắt híp lại, bọc kẹo socola bị bóp vỡ nát trong bọc.
"Ừm...ừm, vậy đi!" - Tae Hyung ngắc ngứ thốt lên, khiến cô bạn hoa khôi sung sướng muốn ôm chầm lấy cậu.
Cậu giật mình lùi bước tránh xa vòng tay của cô bạn kia, rồi chạy nhanh về phía sân bóng, vừa chạy vừa nói:
"Tớ đi tập bóng trước đã, chào cậu!""Chiều nay gặp nhau nhé! Ở cổng trường, tớ chờ cậu!" - Cô bạn hoa khôi hét lên, rồi cô ấy mỉm cười, tay cuốn từng lọn tóc xoăn của mình.
Ngay lúc đó, cái thùng rác bên cạnh vang lên tiếng "rầm" khiến cô ấy giật mình.
Myung Joo đứng ở đó, bọc socola nằm yên ả dưới đáy thùng rác, miệng cô nghiến răng kèn kẹt:
"Cậu được lắm, Kim Tae Hyung!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[fanficgirl][fangirl&Taehyung] Chồng nuôi từ bé
FanfictionXin chào, tôi là Myung Joo. Tôi nuôi một anh chồng từ bé để đợi thịt.