Chương 102: Ác độc, tăng thêm điều kiện

985 10 0
                                    




"Cô xem tên ngốc đó lớn lên cũng rất giống người, chỉ đáng tiếc là một tên ngốc, coi như được nhà họ Mộ cưng chiều cũng không thể thay đổi được sự thật hắn ta là một tên ngốc. Có thể coi là tên ngốc nhưng cũng sẽ thích người khác như người bình thường, tôi thấy ánh mắt hắn ta nhìn cô và người khác không giống nhau, tám phần là đã thích cô rồi?" Thiếu niên đè trên người cô gái, hai tay cô bị trói ra sau lưng vào thành giường.

Trong miệng Tô Tuyết bị nhồi dị vật vào, không ngừng lắc đầu.

"Không có sao? Tôi thấy hắn ta hôn cô rồi." Phương Dật Hiên âm nhu cười nói: "Có phải toàn thân cô cũng bị thằng ngốc kia hôn qua? Nói này, nơi này, còn có nơi này..."

Phương Dật Hiên chạm vào các nơi trên người Tô Tuyết, đột nhiên tát một cái: "Cô dám quyến rũ người đàn ông khác ngoài tôi?"

Toạc!

Áo sơ mi màu trắng bị xé ra, lộ ra mảng da lớn trắng như tuyết, Tô Tuyết không ngừng lắc đầu, miệng bị dị vật chen vào không thể kêu cứu.

Trong đôi mắt Phương Dật Hiên lộ ra tình dục: "Cô đừng vội, bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cô, Dật Hiên tôi tuyệt đối lợi hại hơn tên ngốc đó!"

Tô Tuyết bị Phương Dật Hiên đè bên dưới, không thể chịu nổi sức nặng của hắn, thê thảm khóc ô ô nhưng cũng không thể khiến người phía trên dừng lại.

Hắn không quan tâm sẽ làm cô đau hay không, chỉ là không ngừng thổ lộ oán hận trong lòng hắn.

"Cô khóc cái gì? Giống như tôi khi dễ cô vậy, không phải vừa rồi cô cũng rất hưởng thụ sao?" Sau kích tình, Phương Dật Hiên nhìn Tô Tuyết dưới người không nhanh không chậm hỏi.

Tên ngốc kia có là gì chứ, sau này có tôi, nếu cô chưa thỏa mãn dục vọng, đến tìm tôi, nhất định tôi sẽ thỏa mãn cho cô."

Lúc này người giúp việc bên ngoài kêu lên: "Đại thiếu gia, Tô tiểu thư, Đại thiếu gia nhà họ Mộ đến."

"Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến." Phương Dật Hiên cười: "Cô biết phải làm sao rồi chứ?"

Tô Tuyết được thả ra, cánh tay ứ máu vì bị nắm chặt, trên người khắp nơi đều là xanh xanh tím tím, má trái sưng đỏ, ai nấy đều thấy được cô bị người ta  khi dễ.

"Nói tôi không có ở nhà..."

"Người ta thật vất vả tới một chuyến, cô đi bồi người ta đi, chớ cô phụ phần tâm ý của người ta." Phương Dật Hiên nói.

Tô Tuyết không hiểu vì sao anh lại muốn làm vậy, một lần lại một lần bức cô chấp nhận tình cảm của Mộ Thiên Thần, lại trách cô đến gần Mộ Thiên Thần, không ngừng hành hạ cô.

Rời khỏi gian phòng, Phương Dật Hiên đổi sắc, khẽ mím môi, toàn thân toả ra hơi lạnh.

Lúc Mộ ngốc nghếch thấy Tô Tuyết vui mừng nhào lên: "Tuyết Tuyết..."

Trên mặt Tô Tuyết hiện ra vẻ đau đớn, cố gắng tránh né, Mộ ngốc nghếch còn thấy trên tay cô có một vết thương rất sâu.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên thấy cô bị thương: "Ai khi dễ em?"

Tô Tuyết vội vàng lắc đầu: "Tôi không cẩn thận té trên cầu thang xuống."

[ HOÀN ] Hào môn thịnh sủng: cô dâu nhà giàuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ