Jimin gọi cho Hoseok để nhờ hyung ấy chở mình đến chỗ Taehyung. Cậu lên xe và đổi chỗ cho Yoongi ở ghế trước, trong khi Yoongi chuyển xuống cạnh Jin. Liếc mắt nhìn người tóc vàng phía sau, Jimin tỏ ra khá kinh ngạc, và Jin nhanh chóng lên tiếng
"Anh ở đây vì ai đó đã bảo chuyện này sẽ rất thú vị."
Một tiếng gào não nề vang lên từ phía Hoseok và anh ấy ngoảnh lại nhìn Yoongi phía sau
"Cưng, thật đấy à?!"
Đổi lại thì Yoongi chỉ nhún vai và cố lảng mắt đi nơi khác khi nghe cuộc giáo huấn nhàm chán của anh người yêu ghế trên.
"Chúng ta đang trên đường đến đón Namjoon và em ấy gọi chúng ta đúng lúc đó. Và chúng ta sẽ không ở lại để hóng chuyện của Jimin và Taehyung!" Hoseok thêm vào
Nhà của chú Taehyung cách không xa thành phố nơi họ bắt đầu khởi hành nhưng nó cũng chẳng dễ gì để đi bộ. Con đường dần trở nên quen thuộc hơn và Jimin nhớ rõ chúng từng khó chịu thế nào. Cậu trai tóc đen dựa lưng vào ghế và đưa tay che kín mặt, cố gắng xua đi cảm giác lo lắng cùng xấu hổ về tất cả những gì bản thân đã làm. Cậu Park Jimin ở trường trung học sẽ chẳng bao giờ làm như thế này.
"Các anh đã biết hết rồi ư...?" Cậu lẩm bẩm
"Tất nhiên không rồi. Nếu nó chỉ xảy ra giữa hai bọn em, thế quái nào anh lại biết? Taehyung không nói và em cũng vậy."
"Em xin lỗi."
Cậu thật sự nên như vậy. Cậu thường đến nhà Yoongi và Hoseok khi không biết phải làm gì nhưng tất cả những gì cậu đã làm là nằm lì trên giường ba ngày và tự sỉ vả mình.
"Đừng xin lỗi, Jimin. Thay vào đó, có gì muốn kể với bọn anh không? Hãy cố sửa chữa những gì đã xảy ra và làm lành với Taehyung, nhé?" Hoseok rướn người sang và vỗ vai Jimin
"Em không nghĩ em có thể sửa bất cứ thứ gì được nữa. Em đã nói khá rõ về việc không muốn làm bạn bè với Taehyung nữa..." Cảm nhận cái xoa đầu ấm áp của người bên cạnh, Jimin thở dài đáp
"Vậy em đã nói em thích cậu ấy?!"
"Không, em-"
Bỗng nhiên một lọn tóc cọ sau gáy Jimin khiến cậu quay lại và nhận ra mặt Jin đang phóng đại trước mắt. Bên cạnh cậu thì Hoseok đang sợ hết hồn vì cái mặt phóng đại bất thình lình đó và gần như mất lái đâm vào vệ đường.
"WOAH! CÁI QUỶ GÌ THẾ?!"
"Lạy chúa, Jin! Ngồi xuống ngay!"
Người con trai tóc vàng ngay lập tức làm vậy và Yoongi gần như cười đến chết khi đang cố gắng yên vị chỗ ngồi của mình.
"Em đã rất giận cậu ấy và bảo Taehyung để em một mình. Và vì lý do chết tiệt nào đó tên ngốc này lại hành xử kỳ quặc như vậy! Em ở đây để lôi cậu ấy về nhưng em cũng không biết nên làm gì sau đó nữa..."
Jimin thú nhận và ngay lúc đó chiếc xe đã đỗ trước cửa một căn hộ lớn. Tất cả mọi thứ quá quen thuộc khiến Jimin phải ngồi trong xe năm phút tiếp theo. Mọi người xung quanh không nói gì nhưng cậu lại bắt đầu run rẩy. Đây không phải do cậu xúc động, mà là do sự bối rối và sợ hãi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[V-trans] [VKookMin] Hurts So Good (Hoàn)
FanficJimin và Taehyung là hai người bạn thân Nhưng họ không làm những gì mà bạn thân thường làm "Taehyung, muốn làm không?" Highest rank: #1 in |Vkookmin| #1 in |Vtrans|