Chương 27

14.8K 920 199
                                    


Chương 27: Thêm chút gia cụ đi!

Tác giả: Hắc Tử Trí Tuệ

Chuyển ngữ: Yên Vân

Biên tập: Nguyn

(truyện chỉ được đăng duy nhất tại trang wattpad: yentieu520)

*

Người Lý Cẩn gặp phải chính là Vương Tiểu Miêu.

Trước đó Vương Tiểu Miêu căn bản không biết đến hôn sự của ca ca mình. Vì gả cho Lý Khôn nên y cùng anh mình đã xích mích, y chường mặt về nhà mẹ đẻ mấy lần, nhưng ca ca y đều không để ý tới y, nhìn dáng vẻ như còn muốn tiếp tục không để ý.

Vương Tiểu Miêu vừa tức giận vừa bất đắc dĩ.

Thế nhưng điều mà y sẽ không bao giờ hối hận khi gả cho Lý Khôn chính là, Lý Khôn tuy rằng không có tiền đồ lớn, nhưng cha hắn là thợ săn, ở cùng hắn thì ít nhất y sẽ không đói bụng. Tư vị đói bụng thật không dễ chịu, Vương Tiểu Miêu đến nay còn nhớ những ngày ở nhà, vì để cho ca ca hắn cùng a mỗ ăn nhiều chút, mà mỗi lần ăn cơm y còn không ăn bằng một hài tử mười tuổi.

Khi đói bụng thì y chạy đi uống nước, mỗi ngày ít nhất cũng phải uống bảy, tám lần, đến nỗi khi nằm ngủ còn mơ thấy mình biến thành quỷ nước.

Ăn bữa trước thì không có bữa sau, những ngày cảm giác bụng trống rỗng đối với y thật sự đã quá đủ rồi.

Lại nói, mọi người đều là nông dân, ai lại cao quý hơn ai chứ? Y bây giờ trở về nhà mẹ đẻ còn có thể lén lút mang cho a mỗ chút đồ ăn ngon, trước đây cho dù có lòng cũng vô lực, còn đói bụng đến mức sắp chết.

Nếu không đề cập tới những việc nhỏ phiền lòng, thì Vương Tiểu Miêu vẫn rất hài lòng.

Hôm qua y cùng Lý Khôn, nam nhân của y, cùng đi lên trấn, mang con hoẵng mà cha chồng y săn được đổi lấy tiền. Khi trở về thì trời đã tối, y cùng Lý Khôn tắm xong thì đi ngủ, căn bản không biết có bà mai đến nhà Lý Cẩn.

Ăn xong điểm tâm, Vương Tiểu Miêu bưng chậu đi giặt quần áo, khi đi trên đường thì chạm mặt Lan Chi tẩu. Nhà mẹ đẻ Lan Chi tẩu cũng ở Vương gia thôn, khi nhìn thấy Vương Tiểu Miêu thì liền đem chuyện Vương Tuấn cầu thân một năm một mười* nói với y.

*một năm một mười [一五一十] – thành ngữ, nghĩa là rõ ràng chi tiết

Vương Tiểu Miêu vạn lần cũng không nghĩ đến ca ca y lại coi trọng Cẩn ca nhi! Đến cầu thân đã đành, lại còn bị cự tuyệt. Sau khi biết tin tức này, chậu giặt quần áo y cũng không cần, thở phì phò chạy về hướng bờ sông.

Càng nghĩ càng tức giận.

Ca y có cái gì không tốt chứ?

Nếu như không phải nhà nghèo lại có a mỗ cần chăm sóc, thật vất vả mới tích góp được tiền thì lại phải bốc thuốc cho a mỗ, thì với điều kiện ca y có thú nữ nhi huyện lệnh cũng có thể!

[Đam mỹ - Hoàn] Tiểu phu lang của Vân thợ sănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ