Chương 42

172 9 0
                                    

Ngày hôm sau, khi Tô Giản tỉnh lại, phát hiện hình như An Dĩ Trạch không để ý đến mình.

Anh nhớ hôm qua mình có uống hai ly rượu, có điều anh không nghĩ tới tửu lượng của em gái Tô lại tệ đến vậy, sau chắc là anh say. Anh mơ mơ màng nhớ được hình như bản thân hát rất nhiều, nhưng những cái khác thì đều không thể nhớ ra.

Lúc anh tỉnh lại, thấy mình thoải mái nằm trong chăn, cả người cũng cảm thấy sảng khoái, xem ra là có người chăm sóc anh.

Anh lặng lẽ đi tìm An Dĩ Nhu hỏi tình hình.

An Dĩ Nhu nói: "Tối hôm qua anh ba đến đón chị, sau đó xảy ra chuyện gì em cũng không biết."

Tô Giản có chút hoang mang gãi đầu: "Anh trai của em không để ý đến chị."

An Dĩ Nhu im lặng một chút, sau đó lại hình dung lại bộ dạng của Tô Giản tối qua một chút.

Tô Giản cũng im lặng, anh biết sau khi say mình sẽ biến dạng một chút, nghĩ đến là tối qua sau khi anh say rượu, An Dĩ Trạch vất vả chăm sóc anh, cho nên anh ta mới tức giận.

An Dĩ Nhu ở một bên nói: "Em thấy tối qua mắt anh ba thâm quầng, bộ dạng giống như một đêm không ngủ."

Lúc này Tô Giản cũng cảm thấy có chút áy náy, anh thở dài nói: "Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu không chị đi xin lỗi anh ta? Nhưng là do chị uống say, cũng không phải chị cố ý."

An Dĩ Nhu tích cực nghĩ kế: "Nếu không, đến lúc anh ba về đây, chị dâu, chị ôm anh ấy làm nũng? Anh ba thương chị như vậy, nhất định sẽ không so đo!"

Tô Giản tưởng tượng đến cảnh mình ôm lấy cổ An Dĩ Trạch, giọng nói nũng nịu 'Ông xã, anh không để ý người ta, người ta rất sợ đó' yên lặng run run một chút, nói: "Lần này hình như anh ba của em thật sự nghiêm túc, chỉ sợ không thực hiện cái này được."

Nghĩ đến tình hình của Tô Giản tối hôm qua, lại thêm vừa nghe được hai chữ 'hóng gió', An Dĩ Nhu yên lặng tặng một đóa hoa đồng tình với anh ba nhà mình, động thời giúp anh tranh thủ một chút lợi ích, vì vậy cô thần bí nói: "Vậy còn một phương pháp, nhất định sẽ hiệu quả."

Tô Giản vội hỏi: "Cách gì?"

Vẻ mặt An Dĩ Nhu vô cùng nghiêm túc: "Mọi người đều nói, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, không bằng chị dâu ở trên giường... ừm, nói lời xin lỗi với anh ba đi."

Trước đó Tô Giản còn nghi ngờ sao phải nói xin lỗi ở trên giường, sau đó lại nhìn thấy ánh mắt ranh mãnh không che giấu của An Dĩ Nhu, lập tức hiểu, sau đó anh lại theo bản năng tưởng tượng...

Anh cởi sạch quần áo quỳ xuống trước mặt An Dĩ Trạch, dịu dàng nói: "Ông xã, anh hãy chà đạp em đi! Chỉ cần anh không tức giận nữa!"

An Dĩ Trạch phanh ngực lộ nhũ, khom người nâng cằm anh, nhếch môi cười, yêu mị nói: "Em, tiểu yêu tinh này, tối nay anh sẽ không bỏ qua cho em!"

... Tô Giản bị sét đánh thiếu chút nữa không đứng vững.

"Còn có cách nào khác không?" Tô Giản hỏi.

"Cách khác?" An Dĩ Nhu suy nghĩ một chút đến tình tiết hay thấy trên tivi. "A, có! Hiện tại anh ba đang ở công ty, không bằng chị dâu làm cho anh ấy một bữa cơm tình yêu đi!"

Trở Thành Vợ Của Tình ĐịchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ