Edit: LT
"Nghị." Vừa nghe Lăng Nghị càng nói càng kỳ cục, Lạc Ngôn nhanh chóng tiến lên ngăn cản, ánh mắt hung tợn liếc nhìn Lăng Nghị.
Tiếp được ánh mắt hung tợn của lão bà, Lăng Nghị cảm giác chính mình hết sức oan uổng, lúc đầu hắn nói đúng là nói thật, em nói không phải sao?
Bất quá Lăng Nghị bị vợ quản nghiêm vẫn lộ vẻ tức giận sờ mũi một cái, ngoan ngoãn không nói gì nữa.
"Hạ Nguyên soái, thật sự rất xin lỗi, tôi liền liên hệ với Thần Thần."
Lạc Ngôn nói rồi lập tức gọi tới dãy số của Lăng Thần trên quang não.
Lúc này, Lăng Thần cũng không có từ chối nữa, chỉ bất quá tiếng tít tít của quang não vang lên đã lâu, lúc gần cắt đứt, Lăng Thần rốt cuộc nhận.
Video bị cắt đứt, bên trong quang não chỉ truyền tới giọng nói khàn khàn của Lăng Thần, "Mẹ, có chuyện gì sao?"
Bởi vì Lăng Thần từ nhỏ đã gọi mẹ đến quen, Lạc Ngôn cũng không bảo đổi nữa.
Cảm nhận được ánh mắt cấp thiết của mọi người, Lạc Ngôn lập tức nói, "Thần Thần, ta và cha con đang ở Blues, con có thể đi ra ngoài một chút không?"
Nhất thời, quang não trầm mặc, đợi một hồi lâu, Lăng Thần chỉ có thể khàn giọng nói, "Được, con biết rồi."
"Chúng ta liền ở đại sảnh chờ con."
"Vâng, một lát con sẽ đến." Lăng Thần vừa nói xong, quang não ngay lập tức bị cúp.
Lạc Ngôn nhìn mọi người một cái, Úc Trục Thiên nói, "Trước tiên chúng ta cứ đến đại sảnh chờ một lát đi!"
Lập tức, mấy người di chuyển tới đại sảnh.
Bọn họ đợi gần mười lăm phút, thân ảnh của Lăng Thần mới xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Đứng xa xa nhìn mọi người bên trong đại sảnh, Lăng Thần liền hiểu, hắn bước nhanh đi hướng đại sảnh.
"Cha, mẹ" Lăng Thần chào hỏi Lăng Nghị cùng Lạc Ngôn trước, sau đó lập tức quay đầu lễ phép hướng Hạ Thanh kêu một tiếng, "Hạ Nguyên soái."
Dù sau Hạ Thanh có thể là cha vợ tương lai của mình, lần đầu tiên gặp mặt, hắn không có khả năng không chào hỏi, tối thiểu cũng phải cho Hạ Thanh lưu lại một cái ấn tượng tốt.
Đáng tiếc, Lăng Thần không biết, hắn ở trong lòng Hạ Thanh đã không có ấn tượng tốt, thậm chí đã bị Hạ Thanh kéo vào sổ đen của cặn bã.
"Tiểu Tịch đâu?" Vừa nhìn Lăng Thần xuất hiện, Hạ Thanh xanh mặt lập tức hỏi.
"Ở trong phòng bao." Lăng Thần trả lời.
"Lợi Bá Nhĩ, đi mang tiểu Tịch rời khỏi." Hạ Thanh lập tức phân phó quản gia bên người.
"Không được." lợi Bá Nhĩ còn chưa kịp trả lời, Lăng Thần đã ngay lập tức ngăn cản, sắc mặt lạnh lẽo nói, "Bây giờ Tịch Tịch đã ngủ rồi, không thể động đến em ấy."
Một câu "Tịch Tịch" vô cùng thân mật của Lăng Thần, làm cho mấy người thay đổi sắc mặt.
Lăng Nghị là vô cùng cao hứng, nội tâm cảm giác thoải mái.
![](https://img.wattpad.com/cover/116947118-288-k64271.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Đam]: TRỌNG SINH CHI CƯỜNG THẾ TRỞ VỀ - THANG VIÊN NHI
Ficción General✿ Note từ editor: - Bộ này mình edit từ năm lớp 7, bây giờ mình là sinh viên rồi, qua nhiều năm thì gu truyện cũng thay đổi. Bộ này hồi cấp 2 mới đọc truyện thì đúng chuẩn là gu mình. Nhưng bây giờ thì không. Bạn nào đọc đam lâu năm và có gu cao (yê...