Chap 14: END

1.6K 62 5
                                    

Hyomin tắm xong nhìn thấy Jiyeon ôm Tiểu Mini ngồi ngây ngốc ngoài cửa, si ngốc không biết đang suy nghĩ cái gì, liền đi tới trước vỗ vào vai của cô một cái.

"Nè... Kẻ đần, nghĩ gì vậy? Mau vào đi"

Vì thế Jiyeon liền mơ mơ màng màng đi theo Hyomin vào phòng.

Hyomin vừa mới tắm xong chỉ mặc một chiếc áo ngủ màu hồng nhạt, chắc hẳn vì có vẻ vội vàng nên nút thắt trên cổ áo còn mở, lộ ra cần cổ trắng như tuyết, mái tóc đen xỏa dài trên vai, có phần ẩm ướt. Jiyeon mơ mơ màng màng nhìn thấy cảnh này thì không khỏi tỉnh táo mấy phần, len lén nuốt một ngụm nước bọt.

Hyomin ngồi trên giường cầm một tập thơ, lẳng lặng lật từng trang đọc một mình. Jiyeon đứng một bên há miệng thở dốc, muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra tiếng.

Cổ họng khép lại, lại mở ra, lại khép lại... Cứ lặp đi lặp lại, mở mở khép khép, nhưng vẫn chưa nói ra câu nào. Ngọn đèn ngủ trong phòng chiếu lên trên người Hyomin, Jiyeon ngơ ngác nhìn nửa ngày, cuối cùng cũng quyết tâm, cố lấy dũng khí mở miệng.

"Minnie..."

Hyomin ngước đầu, nhìn Jiyeon mặt mày đỏ bừng, có chút khó hiểu.

"Hả?"

"Này... Này..."

Ấp úng nửa ngày, rốt cục nói ra được một câu.

"Tóc ướt không tốt với thân thể, em... giúp chị... giúp chị sấy"

Nói xong những lời này thì giống như lấy hết dũng khí trên người ra, mình sao vậy nè? Đều do tỏ tình gây họa!

"Ừm''

Hyomin buông sách, ngước đầu, lẳng lặng mỉm cười, lẳng lặng nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Jiyeon trước mặt mình.

Hyomin ngồi trên giường, nhìn bầu trời lấp lánh ánh sao ngoài cửa sổ, phía sau còn có thể cảm nhận được hơi ấm ấm áp, nàng luôn khiến cho người ta cảm thấy ấm áp, có thể từ từ hòa tan những người tiếp cận nàng.

Máy sấy vẫn còn vang.

Hai người cứ như vậy một trước một sau ngồi trên giường, Tiểu Mini chớp chớp con mắt tròn vo nhìn hai người một lát, bởi vì không có tiến triển như mong muốn mà lựa chọn đi nói chuyện với Chu công gia gia.

(Chắc muốn nói tới Trang Chu nằm ngủ ấy)

"Yeonnie"

Hyomin dừng một chút, rất bình tĩnh quay đầu lại, nhìn kẻ đần trước mắt mình.

"Em có yêu chị không?"

Jiyeon sững ra đó, lời bày tỏ như vậy ngoại trừ lúc ở kho hàng ra thì đây là lần đầu tiên.

Buông máy sấy trong tay, Jiyeon thoáng trầm tư, ngồi bên cạnh Hyomin.

"Có"

Câu trả lời rất nhẹ nhàng, cũng rất ngắn, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Jiyeon, khóe miệng của Hyomin hơi nhoẻn, nở một nụ cười, bởi vì bản thân biết đây là lời hứa hẹn của nàng.

Đứng lên, nhẹ nhàng cầm lấy tay của nàng.

Jiyeon cũng đứng dậy, thuận thế ôm eo Hyomin, dựa nhẹ đầu vào vai của nàng, nằm sát bên tai của nàng, khe khẽ, giống như đang thì thào.

[MinYeon] Bà Xã Tôi Là Xã Hội ĐenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ