Chap 171: Không có việc gì

50 3 0
                                    

Âu Kì Thắng nhìn ra nhìn lại, ánh mắt dừng lại trên người đàn ông vừa mới ôm Uyển Tình : "Cậu từng ôm cô ấy qua, cái này là duyên số, vậy cậu đi! Một cô gái thà rằng bị thương cũng không chịu khống chế, là cô gái tốt, cậu ôn nhu một chút, chờ cô tốt lên, lão đại làm chủ hôn sự cho các người!"

"Không......" Nam nhân lắc đầu. Tuy rằng người ooxx rất đẹp rất tốt, nhưng bị lão đại chỉ định làm việc này, chung quy vẫn cảm thấy mất hứng thú.

"Cứ như vậy đi." Âu Kì Thắng không cho hắn cơ hội phản bác, đứng lên, "Chúng ta đi ra ngoài!"

"Lão đại à ——" Người đàn ông bùm một tiếng quỳ xuống, ôm lấy đùi Âu Kì Thắng, "Lão đại, ngài phân công chuyện tốt này cho thuộc hạ khác đi!"

Những thuộc hạ khác vội vàng nói: "Đừng đừng đừng...... Đây là lão đại coi trọng cậu, thừa nhận năng lực của cậu, cậu biểu hiện tốt vào!"

"Nhưng mà tôi đã có đối tượng thầm mến!"

"Thật không?" Âu Kì Thắng thấy Uyển Tình trên sô pha mấp máy môi, có vẻ như không còn lại bao nhiêu lý trí.

"Dạ dạ đúng......" Người đàn ông dùng sức gật đầu, "Cô ấy là tiểu muội chia bài dưới sòng bạc, tôi ngày hôm qua còn mời cô uống lên sữa đậu nành!"

Âu Kì Thắng nhếch mép, nhìn về phía những người khác, những người khác lập tức dời ánh mắt, không dám cùng hắn chống lại. Âu Kì Thắng khóe miệng lại giật giật, cấp dưới của hắn, khi nào thì biến thành không gần nữ sắc?

Cấp dưới: không phải không gần nữ sắc! Thật sự là...... Lão đại, ngài từ khi nào hiền lành như vậy hả! Nửa đường tùy tiện nhặt về một người, chính ngài không ngủ đã đành, vì sao còn muốn kêu chúng tôi ngủ?

Lúc này, bên cạnh có người đàn ông mỉm cười, chính là người lúc trước nhận ra Uyển Tình .

Âu Kì Thắng nhìn hắn: "Sở Duy, là cậu đi! Dù sao cậu môt lòng hướng về hoa, hoa cũ tái sử dụng cũng không phải không thơm."

"Ai ——" Sở Duy cả kinh, "Lão đại, đừng đùa. Người này lai lịch chưa rõ ràng, trước tốt nhất không nên đụng vào ——"

"A......" Đột nhiên, trên sô pha Uyển Tình khẽ động, cả người lăn xuống đất. cô ngồi xuống, lui ở trong góc, hai tay nắm chặt đệm sô pha, cả người run run.

Mọi người đều biết, cô đang nén chịu cái gì.

Âu Kì Thắng nói với Sở Duy: "Gọi điện thoại hỏi một chút, xấu tốt gì cũng kiếm cho cô ấy một người giải quyết!"

Sở Duy xoay người đi ra ngoài.

Bác sĩ đi về phía Uyển Tình, Uyển Tình cả kinh, quơ một tay lên trên bàn, bắt được một cái gạt tàn thuốc, vội vàng che trước người: "Không được lại đây!"

"Ấy ấy, chúng tôi đều là người tốt!" Bác sĩ nói, đặt một ly nước trước mặt cô, "Nước này có bỏ thêm đá, uống một chút đi, sẽ dễ chịu hơn một chút."

Uyển Tình lắc đầu, dùng sức lùi lại phía sau, lại không phát hiện, cô căn bản không còn sức lùi. Cô sẽ không uống bất cứ thứ gì người khác đưa nữa! Không bao giờ nữa!

Bảo Bối Của Tổng Tài Bá Đạo (P1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ