CHƯƠNG 3: TÔI VẪN LUÔN TÌM KIẾM EM

719 34 5
                                    

CHƯƠNG 3: TÔI VẪN LUÔN TÌM KIẾM EM
-----------------

"Anh, xem nè, tự tay em làm đó, có đẹp không?"

"Đẹp. Bảo bối của anh làm cái gì cũng hoàn hảo cả."
.

.
"Sau này chúng ta có con thì đặt tên là gì thì đẹp đây anh?"

"Em thích tên gì?"

"EunHae, em nhất định sẽ đặt tên cho con chúng ta là EunHae"
.

.
"Haenie, nghe anh. Anh và cô ta không có gì hết. Chỉ vì tối qua anh say quá..."

"Em tin anh"
.

.
"Haenie...So Yoen, cô ấy có thai..."
.

.
"Hyukjae, em không có làm chuyện đó. Em không hề chạm vào So Yeon..."

"Hyukjae...Làm ơn...tin em..."

"Hyukjae...Em thật sự không làm chuyện đó...."

"Tôi sẽ không tha thứ cho người muốn giết con của tôi, kể cả em!"

"Hyukjae...Anh một chút cũng không tin em?"

"Biến khỏi mắt tôi!"

----------

EunHyuk nắm chặt lấy tay DongHae khi thấy cậu cả người lạnh toát, mồ hôi cũng bắt đầu nhiều hơn.
Phía bên cạnh, YeSung cũng cố gắng liên lạc với RyeoWook.

"Xin lỗi, ai đó?"

_Là anh!

"Anh gọi cho tôi làm gì? Dự án đó Haenie hyung..."

_Em đến Jewels đi. DongHae bị ngất, tụi anh không tiện đưa cậu ấy về Haru.

"Ngất sao? Được, tôi đến ngay"

Ngắt máy, YeSung vẫn kịp nghe thấy RyeoWook buông hai từ "chết tiệt". Rốt cuộc là tại sao RyeoWook có vẻ lo sợ khi nghe thấy DongHae ngất xỉu như vậy?

RyeoWook nhanh chóng đóng lại tập tài liệu, lái xe đến Jewels. Mỗi giây trôi qua, cậu lại như ngồi trên đống lửa. Sở dĩ cậu lo lắng như vậy là bởi vì nếu như DongHae chỉ đơn thuần là ngủ vì mệt mỏi hay sử dụng thuốc an thần thì chẳng sao. Còn khi DongHae ngất đi vì bất cứ tác động nào thì chắc chắn hyung của cậu sẽ gặp ác mộng và khi tỉnh lại sẽ rơi vào trạng thái hoảng loạn.

Cửa phòng mở, mặc kệ bên trong có là tổng giám đốc và chủ tịch của Jewels, RyeoWook chẳng bận tâm. Cậu đi nhanh đến chỗ DongHae đang nằm, lúc này EunHyuk cũng đã ngồi ở ghế chủ tịch, đã buông tay DongHae ra.

RyeoWook nhìn thấy hyung của mình như lúc này liền lập tức vấy lên cảm giác lo sợ. Cậu không muốn bất cứ ai nhìn thấy hyung của mình với bộ dạng này cả.

Cậu cố gắng nâng người DongHae, nhưng với vóc người nhỏ như cậu, chuyện có thể đưa DongHae xuống xe ngay lúc này là không thể.

Cũng ngay lúc đó…

_Không...bỏ ra...tôi không làm chuyện đó...không phải tôi...không phải tôi mà…

Hai mắt DongHae vẫn nhắm nghiền nhưng nước mắt lại chảy một cách vô thức. RyeoWook nhanh chóng siết chặt lấy tay của DongHae:

_Hyung, là em...Wookie của hyung đây.

DongHae đột ngột mở mắt rồi ngồi bật dậy, đôi mắt trống rỗng, vô hồn nhìn đâu đó. Khoé môi xinh đẹp kia cứ lẩm bẩm:

(Hách Hải) Trốn Chạy [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ