Chương 4

1.1K 94 6
                                    

Ở thư phòng của tông chủ, Giang Trừng lại một lần nữa tập hợp các đệ tử ưu tú của mình lại, ngoài ra còn có sự hiện diện của Kim Lăng cùng Lam Hi Thần.

"Như kế hoạch đã định, ta cùng Lam tông chủ sẽ trực tiếp tìm kiếm Tam Thảo. Mục tiêu đầu tiên là đỉnh núi Linh Lung." Thanh âm trầm thấp của Giang Trừng thận trọng vang lên, ánh mắt hắn kiên định nhìn đến từng vị đệ tử trong thư phòng. "Thường An hộ tống Kim Lăng về Kim Lân Đài, Kim gia có bất kì động tĩnh khác thường liền hỗ trợ Kim Lăng, án binh bất động chờ ta trở về."

"Thường An đã rõ thưa tông chủ!"

"Tình hình của A Danh thế nào?" Kháng thể trong người A Danh tính đến hiện tại chính là nguồn sáng duy nhất để Lâm Duệ Ân tiếp tục nghiên cứu. Hơn nữa, Giang Trừng thật sự không muốn nhìn thấy bất cứ môn sinh vô tội nào của mình lại phải ngã xuống.

"Bẩm tông chủ, từ phía Lâm dược sư cho biết vẫn chưa có bất kì dấu hiệu bất thường nào từ khi A Danh tỉnh lại. Có điều thuốc giải tạm thời dường như có hiệu lực trong thời gian rất ngắn." Trình Tử Nguyên cung kính đáp lời.

"Ngươi cùng Nguyên Kha ở lại Liên Hoa Ổ trông chừng A Danh, không để bất cứ ai ngoài hai người các ngươi cùng Lâm dược sư chạm vào hắn!"

"Chúng thuộc hạ đã rõ!"

Giang Trừng nghiêm mặt đưa mắt nhìn từng vị đệ tử của mình, lại khẽ gật đầu ra hiệu cho họ ngay lập tức ai làm việc nấy, một khắc cũng không thể chậm trễ.

Đến khi mọi người đã rời khỏi thư phòng, Giang Thiên Vĩ lại tròn mắt ngơ ngác nhìn Giang Trừng.

"Tông chủ, còn tại hạ thì sao, nhiệm vụ của tại hạ là gì?"

Giang Trừng khẽ đưa mắt đánh giá Giang Thiên Vĩ một lượt trên xuống dưới, liền đưa ra quyết định một cách chóng vánh. "Theo ta làm chân sai vặt!"

Giang Thiên Vĩ tuy mắt to trừng mắt nhỏ không hiểu tông chủ của mình đang mưu tính điều gì, vẫn lẽo đẽo theo sau Giang Trừng và Lam Hi Thần ra khỏi thư phòng.

"Đến Khách Viện tìm Lục Viễn Đồng, chuyển lời rằng ta cần hắn liên thủ đi Linh Lung!" Giang Trừng xoay người phân phó cho Giang Thiên Vĩ, chợt giật mình nhìn đến Lam Hi Thần vẫn luôn đi bên cạnh mình. Hắn nheo mắt, nhếch một bên miệng nói với Lam Hi Thần. "Lam tông chủ, có muốn theo ta đến Từ Đường Giang gia không?"

Không nghĩ đến Giang Trừng sẽ hỏi qua mình một câu như vậy, Lam Hi Thần nhìn thẳng vào mắt hắn, lại bất chợt thất thần trước những gì bản thân cảm thụ nơi đáy mắt hoang hoải ấy.

Giang Trừng cũng không đợi Lam Hi Thần đáp lời đã quay gót hướng Từ Đường mà đi. Lam Hi Thần nhìn theo bóng lưng của hắn lại bất giác nở một nụ cười rồi rảo bước theo sau.

"Giang tông chủ, ta theo ngươi."

Bước vào Từ Đường nghiêm trang, Lam Hi Thần mặc dù từ nhỏ đã chịu sự giáo huấn nghiêm khắc đoan trang của Lam thị vẫn bất giác chỉnh trang lại tác phong của mình, từ trường bào cho đến mạt ngạch. Sau đó mới tiến lên thi lễ.

Giang Trừng lấy ra hai chiếc đệm cói màu tím, đặt xuống ngang nhau, hắn nhen lửa sáu nén nhang, chia cho Lam Hi Thần một nửa. Sau đó quỳ tại chiếc đệm cói, hai bàn tay chụm tại ba nén nhang và khấn.

Mang Cho Ngươi Một Đóa Phong Lan TrắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ