Thái Từ Khôn nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước biệt thự đối diện, mấy vị công nhân đang thay nhau khuân đồ đến.
"Mẹ, nhà đối diện có người ở à?"
Thái Từ Khôn vào cửa, một bên đổi giày, một bên hỏi.
"Đúng nha!"
Mẹ Thái vỗ vỗ tay, mặt mày hớn hở, dù là ai nhìn vào cũng biết bà đang rất hài lòng.
"Là bạn học cấp 2 của mẹ, bạn thân! Lên cấp 3 quan hệ cũng cực kỳ tốt. Sau đó cô ấy ra nước ngoài học đại học, mẹ lại dọn nhà, cũng mất phương thức liên lạc rồi, có hơn hai mươi năm không gặp nhau. Lần này cả nhà họ về nước, cô ấy thông qua giáo viên cấp 2 tìm cách liên lạc với mẹ, sau đó họ chuyển tới đây làm hàng xóm cùng chúng ta rồi! Chút nữa sẽ tới đây ăn cơm tối."
Leng keng.
Thái Từ Khôn thấy mẹ mình như cánh bướm bay đi, lại nghe mẹ mình mở cửa, lại thấy mẹ mình nhiệt tình hoan nghênh hàng xóm mới vào nhà, khen con họ vô cùng đẹp trai, sau đó dẫn họ vào trong phòng, xuất hiện trước mặt Thái Từ Khôn chính là người cậu mới gặp hồi sáng - Chu Chính Đình.
Chu Chính Đình cầm quà theo, nói chuyện ríu rít cùng mẹ Thái, cười tươi như một đóa hướng dương, vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy Thái Từ Khôn đã sợ hãi lui về sau một bước, suýt chút nữa vấp ngã ngửa.
Mẹ Thái cùng mẹ Chu vẫn còn chìm đắm trong niềm vui sướng, không có nhận ra điều kỳ lạ, bố Chu hơi kinh ngạc nhìn nhìn Chu Chính Đình một chút.
Mẹ Thái giới thiệu Thái Từ Khôn:
"Đây là con trai mình, Khôn Khôn."
Thái Từ Khôn gật đầu mỉm cười:
"Chào cô chú, con là Thái Từ Khôn."
Mẹ Chu nhìn thấy Thái Từ Khôn, mắt liền sáng lên:
"Khôn Khôn thực sự rất đẹp trai, như minh tinh nổi tiếng nha. Nghe mẹ con nói con cũng học lớp 11 Trường Trung Học số 1 đúng không? Chính Đình học cùng trường với con, chúng ta mới trở về từ nước ngoài, tiếng Trung của nó không tốt lắm, mong con quan tâm chăm sóc giúp cô."
Thái Từ Khôn ngạc nhiên một chút, sau đó nói nhất định nhất định.
Chu Chính Đình bĩu môi, rõ ràng là mới cười nhạo mình.
Mẹ Thái nói bố Thái đi đón con gái nhỏ tan học, sẽ về sớm thôi.
Sau khi mời cả nhà Chu Chính Đình ngồi xuống ghế salon, mẹ Thái để Thái Từ Khôn đi rửa hoa quả, mẹ Chu cũng nói Chu Chính Đình mau vào hỗ trợ.
Chu Chính Đình đứng lên đi theo sau Thái Từ Khôn vào bếp, có chút oán niệm, có chút sốt sắng, có chút vui mừng, có chút lúng túng.
"Xin lỗi, hiểu lầm cậu."
Chu Chính Đình nghe được Thái Từ Khôn nói.
"Cái gì?"
"Tôi cho rằng cậu cố tình viết lung ta lung tung như vậy, không nghĩ đến việc trình độ của cậu chỉ đến thế."
"......"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans] [Khôn Đình] LOVE AT FIRST KISS
FanfictionMình giận, cậu đồng ý nghe mình mắng, cậu từ bỏ mọi sự kiêu ngạo, từ bỏ hết thảy nguyên tắc, bao dung toàn bộ tùy hứng của mình. Mình hài lòng, cậu cười cùng mình, đến cuối cùng mình không biết rõ được mình cười là vì câu chuyện thú vị hay là vì cậu...