Thái Từ Khôn trở về phòng học sau khi đi ra từ văn phòng của Cố giáo sư, bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh bạn cùng phòng, Tiền Chính Hạo thân thiết hỏi cậu:
"Không sao chứ?"
"Không có chuyện gì, ngữ khí cũng rất tốt."
Kéo khóa cặp lấy sách giáo khoa ra.
Tả Diệp chà chà hai tiếng.
"Lợi hại, hiếm có học sinh nào trốn học không bị Diệt Tuyệt Thái bóc một lớp da, xem ra thần tượng của mình một chút cũng không bị lột."
Châu Duệ không nói gì liếc Tả Diệp một chút."Cậu có thể ngưng ngay cái điệp khúc 'thần tượng của mình thần tượng của mình' được không? Mình nghe hàng ngày đến mức lỗ tai sắp mọc kén rồi."
"Cậu chính là đố kị một cách trần trụi như thế à?"
Tả Diệp phản bác.
"Mình là biểu thị đồng tình thắm thiết với Khôn, thực sự là bất hạnh."
Tiền Chính Hạo nghe không lọt tai, phất tay chặn miệng Tả Diệp."Hai người im đi, nói có sách mách có chứng, đánh nhau đi, động thủ đừng động ngôn."
Châu Duệ đau đớn:
"Hạo Hạo, cậu thay đổi rồi."
Thái Từ Khôn ngồi một bên cười nghe họ cãi nhau, chuông vào lớp vang lên bọn họ mới yên tĩnh ngồi xuống.
Buổi chiều thứ sáu, sau khi tan học, Thái Từ Khôn quay lại ký túc xá lấy chút đồ rồi chạy đến quán ăn gần trường của Chu Chính Đình, lúc đến thì cậu ấy cùng Tiểu Quỷ và mấy người nữa đã đến rồi.
Tiểu Quỷ cùng Thái Từ Khôn nắm tay kéo nhau lại đụng vai một cái.
"Khôn, Trần Lập Nông đi tập kịch, nhờ mình chuyển lời, lần sau tụ tập cậu ấy mời."
Từ lúc Thái Từ Khôn bước vào cửa, mắt Chu Chính Đình đã sáng lên lấp lánh theo dõi cậu ấy, vô cùng hài lòng. Nếu như cảm giác sung sướng mà hữu hình thì không chừng bây giờ cả phòng đều bị phủ kín bởi một màu hồng nhạt. Thái Từ Khôn nhìn thấy biểu cảm này cũng phải lắc đầu một cái, tuy bất đắc dĩ, nhưng khóe miệng cong lên cười trìu mến không thể nào kéo xuống được.
Tầm mắt của Châu Ngạn Thần lặng lẽ đánh giá Chu Chính Đình cùng Thái Từ Khôn, sau đó hơi có chút tự giễu nở nụ cười, bị Phạm Thừa Thừa nhẹ nhàng vỗ lưng.
Một bữa cơm rất náo nhiệt, càng lúc càng náo nhiệt. Vừa ra khỏi phòng ăn, bên ngoài chật ních những người không biết nghe được thông tin ở đâu mà chạy đến vây xem, đồng thời bảo vệ và phục vụ cũng đang đứng một hàng sẵn sàng nghênh đón quân địch. Nếu như không phải trong bếp đang bận thì có khi đầu bếp cũng mang dao ra để duy trì trật tự. Nhìn thấy bọn họ xuất hiện, đám người vốn ồn ào lại lập tức sôi trào lên, những thiết thét vô cùng chói tràn ngập hai bên tai.
Dưới sự hộ tống của bảo vệ và phục vụ, mấy người bọn họ vất vả quay về bãi đỗ xe. Thái Từ Khôn liếc vào trong đám người đằng sau, Chu Chính Đình vẫn đi theo mình bây giờ đã bị chen đi xa, bên cạnh cậu ấy chỉ có một người bảo vệ, không thể nào che chắn cho cậu ấy, loạng chà loạng choạng hầu như đứng còn không vững. Thái Từ Khôn lập tức dừng chân lại, sau khi đứng yên tại chỗ đợi Chu Chính Đình tới gần, cậu đưa tay nắm lấy cánh tay Chu Chính Đình kéo về phía trước, đưa tay khoát lên vai che chở cậu ấy đi về phía trước.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans] [Khôn Đình] LOVE AT FIRST KISS
FanfictionMình giận, cậu đồng ý nghe mình mắng, cậu từ bỏ mọi sự kiêu ngạo, từ bỏ hết thảy nguyên tắc, bao dung toàn bộ tùy hứng của mình. Mình hài lòng, cậu cười cùng mình, đến cuối cùng mình không biết rõ được mình cười là vì câu chuyện thú vị hay là vì cậu...