17

889 92 4
                                    


"Sau này đừng có kích động như vậy, thế giới giải trí là thế, càng được ca ngợi thì càng bị chửi bới, thực ra chúng ta đều quen rồi."

Châu Ngạn Thần cùng Chu Chính Đình đi ra từ canteen, hướng về kí túc xá, trên đường anh căn dặn cậu.

"Chửi rủa cũng được, nói xấu cũng được, đây đều là những điều mà thân là một nghệ sĩ nhất định phải đối mặt."

"Lần sau nếu để em nghe được có người nói như vậy, em còn đánh."

Rất hiển nhiên, phần này để tâm cũng không có tác dụng gì.

"...Chó cắn em em còn cắn ngược lại?"

"Nhưng vấn đề là chó không cắn em, chó cắn Khôn Khôn."

Châu Ngạn Thần giơ tay chịu thua, mặt xạm lại.

"Chính Đình, tôi thực sự là bó tay."

Đem Chu Chính Đình đưa đến dưới tầng kí túc xá, Châu Ngạn Thần nhìn cậu xoay người đi lên, đứng dưới đó một lúc không biết đang suy nghĩ gì.

Gió thổi lá cây sàn sạt, Châu Ngạn Thần quấy nhiễu nội tâm không bình tĩnh của mình làm nó càng thêm vẩn đục, không biết sau bao lâu mới có thể đem bùn cát lắng đọng, khôi phục thanh minh trong suốt, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Phạm Thừa Thừa.

"Thừa Thừa, anh thảm rồi."

Màn hình sáng lên trong chốc lát, Phạm Thừa Thừa trả lời.

"Anh đang ở đâu, không ốm mà rên cái gì?"

"Tâm hồn yếu đuối bị tổn thương."

"Em không hiểu đức hạnh của anh."

"Làm sao bây giờ, anh càng ngày lún càng sâu vào Chu Chính Đình, không thể tin được, đây mới là lần gặp thứ ba."

Phạm Thừa Thừa gọi điện thoại tới.

"Trước đây có phải em đã từng nhắc anh bỏ ý niệm này đi, anh nên biết cậu ấy và Khôn yêu nhau."

"Đừng trách anh, em xem không phải rất thú vị hay sao? Mau an ủi anh đi, thất tình rồi đây này."

"Đáng đời."

"Em nói xem anh có khả năng cướp được Chu Chính Đình không?"

"Em không biết, tự anh cảm nhận đi."

"Hay là anh cướp Thái Từ Khôn, để Chu Chính Đình thất vọng, đau lòng gần chết, sau đó anh đá Thái Từ Khôn bay ra ngoài, ở bên cạnh làm bạn với Chu Chính Đình, như thế cậu ấy sẽ rơi vào bể tình, từ đó chúng ta hạnh phúc mãi mãi về sau."

"Châu Ngạn Thần, máu chó quá vậy? Hôm nay anh ra ngoài chưa uống thuốc à? Lại còn rơi vào bể tình, em xem anh bị Khôn ca đẩy xuống sông còn tạm được."

"Hahaha, đùa thôi."

Gió thổi đi biết bao nhiêu tâm sự, có vài lời không nói ra được, coi như là bí mật chết mang theo đi. Sau này nhớ lại, hoặc là cười bỏ qua, hoặc là cảm khái, cái bí mật này tàng hình tiến vào lòng người, chung quy cũng sẽ trở thành một phần hồi ức, cũng chỉ tồn tại trong một góc kí ức, chỉ đến thế mà thôi.

[Trans] [Khôn Đình] LOVE AT FIRST KISSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ