10

1.2K 106 2
                                    

Chu Chính Đình chớp chớp mắt, nhìn Thái Từ Khôn cách mình chỉ một gang tấc.

Thái Từ Khôn dùng tay mình che đi ánh mắt của Chu Chính Đình, nụ hôn càng thêm sâu sắc.

Lông mi Chu Chính Đình tựa như lông chim, trêu chọc lòng bàn tay Thái Từ Khôn đến ngứa ngáy, trong lòng cũng đồng thời ngứa ngáy.

Cậu đưa hai tay mình lên, ôm lấy eo Thái Từ Khôn, nhắm mắt lại.

Gió thu trời đêm man mát, nhưng lòng hai chàng trai lại nóng rực như lửa.

Cá bơi hôn mặt nước, chim bay hôn bầu trời, lá rụng hôn mặt đất, Thái Từ Khôn hôn Chu Chính Đình.

Hô hấp dây dưa, hơi thở nóng rực, hai khuôn mặt đều hiện lên một màu hồng nhạt.

Chu Chính Đình đột nhiên giơ bàn tay lên che mặt.

"Aaaa, cậu không được nhìn mình!"

"Xấu hổ à?"

Thái Từ Khôn cười lớn.

Người đang đỏ bừng mặt cầm lấy vai Thái Từ Khôn xoay người cậu qua chỗ khác, đẩy cậu về phía trước.

"Mình khóc xấu chết đi được, cậu không được nhìn mình."

"Được được được, không nhìn cậu, nhưng cậu đi ngược đường rồi, đây không phải đường quay lại."

Thái Từ Khôn chỉ con đường trước mặt, cười nói.

"A..."

Chu Chính Đình lại xoay Thái Từ Khôn 180 độ lại, đẩy lưng cậu đi về phía trước.

Thái Từ Khôn lấy khăn tay từ trong túi quần ra, đột ngột quay người lại, Chu Chính Đình không kịp phanh lại, theo quán tính va vào người trước mặt, có người cũng thuận thế đó mà dang tay ra ôm.

"Lau mặt đã."

Cầm lấy khăn tay, tinh tế lau từng vệt nước mắt, như là dốc lòng che chở một món bảo vật.

Cảm nhận được làn da trên mặt ma sát với khăn tay, Chu Chính Đình cảm giác như lòng mình cũng bị chạm vào. Nhìn Thái Từ Khôn đang chăm chú lau mặt cho mình, tâm trạng hài lòng cùng thỏa mãn thi nhau dội tới, cậu vùi vào ngực người trước mắt, ôm chặt lấy eo cậu ấy, dụi dụi vài cái.

"Thích cậu nhất!"

Tay Thái Từ Khôn đang cầm khăn vẫn còn treo giữa không trung, bất đắc dĩ hạ xuống, cưng chiều vò vò đầu Chu Chính Đình.

"Cậu lau hết vào áo mình rồi."

"Mình giặt cho cậu!"

"Máy giặt hỏng rồi!"

"Mình mua cho cậu! Mua mười cái luôn!"

Thái Từ Khôn nắm tay Chu Chính Đình kéo về nơi tổ chức liên hoan, Chu Chính Đình cảm thấy có chút không tiện liền rút tay ra, cùng Thái Từ Khôn sóng vai đi vào.

Trịnh Duệ Bân nhìn Thái Từ Khôn một chút, đi tới trước mặt Chu Chính Đình.

"Chính Đình, không sao chứ? Mặt tại sao đỏ như vậy, bệnh à?"

"Không...Không có gì, không phải ốm."

Chu Chính Đình che mặt mình.

"Có khả năng là bị gió thổi trúng rồi."

[Trans] [Khôn Đình] LOVE AT FIRST KISSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ