Chương 1219: Dư âm vẫn còn văng vẳng bên tai (16)

2.3K 42 6
                                    

Minh Thù cùng Dư Thâm bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng về thành phố, Minh Thù chỉ có thể tìm một chỗ nghỉ lại.

Dư Thâm không có thẻ căn cước, Minh Thù chỉ đành tìm một phòng khách sạn.

Vì để hắn thoải mái thêm chút ít, cô còn cố ý lấy loại phòng tổng thống.

Dư Thâm đối với chuyện ở chung với người khác cũng không tỏ thái độ bài xích quá lớn, giống như lúc trước, cô vào phòng hắn cũng coi cô như không tồn tại.

Khách sạn cách mặt biển không mấy xa, từ cửa sổ nhìn ra có thể thấy đại dương rộng lớn.

Minh Thù gọi đồ ăn trong khách sạn, nhưng lại phát hiện Dư Thâm rất kén ăn, tất cả mọi thứ nếm qua một lần liền không ăn nữa, thậm chí còn không muốn nếm.

"Anh không ăn thì tối nay phải đói bụng, nơi này cũng không phải nhà tôi, có thể làm đồ cho anh đến khi hài lòng mới thôi."

Dư Thâm rúc vào ghế, nhìn chằm chằm bàn thức ăn, không hề có bất kỳ ý muốn động đũa nào.

"Vậy tôi ăn hết nhé?" Đều là của trẫm rồi!

Dư Thâm liếc cô một cái, đứng dậy đi ngắm cảnh đêm trên biển.

Minh Thù nhún vai, một mình đem phần bữa tối cho hai người giải quyết, thuận tiện nhắn tin báo bình an cho ông cụ Văn.

Lại gửi tin cho an ủi cho nữ đầu bếp, nói cô không nên chạy loạn, nếu bị bắt thì lại thảm.

Nữ đầu bếp Trang Mông Mông: "..." Đây là an ủi? Rõ ràng là uy hiếp!

Phía dưới có một đám bảo tiêu, hù chết người, cô cả cửa cũng không dám ra!

Giải quyết xong bên này, đang muốn nhắn cho Tưởng Nhạc một tin bảo tối nay không hẹn ăn cơm được, kết quả Tưởng Nhạc liền gửi tới một tin.

Tưởng Nhạc: Âm Âm oa oa oa, tôi không liên lạc được với Chiến ca, cuối tuần sau nhất định mời lại, tôi sẽ cố trông chừng Chiến ca thật kĩ, không cho cậu ta chạy, thứ hai đưa quà ăn vặt qua bồi thường cậu!

Tưởng Nhạc nói đến khẩn thiết, còn có thêm quà ăn vặt, Minh Thù liền vui vẻ đáp ứng.

Minh Thù để điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn Dư Thâm.

Dưới bóng đêm, Dư Thâm nằm trên ban công, đầu chôn trong khuỷu tay, có vẻ đặc biệt đáng thương.

Minh Thù: "..."

Giả cái gì mà đáng thương!

Dư Thâm nghe thấy tiếng đóng cửa truyền đến từ phía sau, hắn khẽ ngẩng đầu lên, chậm chạp quay lại nhìn.

Mới vừa rồi còn có người, bây giờ lại không thấy đâu.

Đi rồi?

_____

Minh Thù không nghĩ tới vận khí mình tốt như vậy, đi ra ngoài một chuyến, bị người nước ngoài chỉ nhầm đường chưa nói, còn có thể gặp Dịch Giảo Giảo.

Hơn nữa còn trong tình huống Dịch Giảo Giảo cực kỳ chật vật.

Minh Thù vốn dự định đi tắt qua con ngõ vắng vẻ này để đến đường chính náo nhiệt bên kia.

[Edit/Drop] Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ