"Cô là ai!" Diệp Đồng không biết Minh Thù: "Thế mà lại ra mặt thay cho loại người như cô ta, cô cũng đến từ khu Đông Thành sao? Thả bọn họ ra!"
"Tôi?" Minh Thù buông hai nữ sinh kia ra, cũng thuận thế đẩy họ ra xa, Lục Ngưng thì được cô bảo hộ ở đằng sau, cô cười nhạt nói: "Tôi tới từ Nam Thành."
Đám người: "??"
Ở đây cũng chỉ có Đông Thành với Tây Thành, đâu ra Nam Thành vậy?
Diệp Đồng trào phúng nói: "Nơi nào có Nam Thành? Là người khu Đông Thành thì cứ nhận đi, còn che che giấu giấu... Cũng phải, cái nơi kia, nghĩ thôi cũng khiến người ta không thở được."
Nói đến phần sau, khuôn mặt Diệp Đồng đã tràn đầy chán ghét: "Nếu cô đã đứng về phía Lục Ngưng, vậy cả hai cùng chịu đi, lột đồ hai người họ ra cho tôi."
"Diệp Đồng tiểu thư!" Bên cạnh có người nói với cô: "Tôi mới nhìn thấy..."
Diệp Đồng nhìn cũng không nhìn người kia, trực tiếp quát lớn với hai nữ sinh vừa bị Minh Thù đẩy ra nọ: "Còn đứng đó làm gì, mau đi!"
Hai nữ sinh liếc mắt nhìn nhau, lúc nãy Minh Thù còn chưa dùng bao sức lực, mà các cô đã cảm thấy lạnh lẽo khắp người rồi.
Nhưng Diệp Đồng lại là đối tượng mà các cô đang nịnh bợ, lời Diệp Đồng nói, không thể không nghe theo.
"Giáng Tuyết tiểu thư..." Lục Ngưng kéo tay áo cô: "Người bọn họ nhắm vào là tôi, cô đi trước đi."
Đây là chuyện của cô, cô cũng không muốn liên luỵ đến người khác.
Minh Thù không để ý tới Lục Ngưng, trực tiếp cho hai nữ sinh kia tiếp xúc thân mật với đất.
Diệp Đồng hơi trừng lớn mắt.
"Cô..."
Diệp Đồng nhìn Minh Thù đang đi về phía mình, không nhịn được phải lùi lại vài bước: "Cô đừng tới đây, đây là nhà tôi!"
Minh Thù vươn tay giữ chặt cô ta, Diệp Đồng giãy dụa, nhưng rất nhanh đã bị áp chế.
Một bàn tay ấm áp bóp lấy cổ Diệp Đồng, thanh âm thanh thúy của nữ sinh cũng theo đó mà vang lên: "Ngay bây giờ tôi có thể cho cô trải nghiệm cảm giác không thở được là như thế nao, có muốn không?"
"Không..." Diệp Đồng cảm giác bàn tay kia đang dần siết chặt lại, đáy mắt cô ta hiện lên vẻ kinh hoảng: "Cô điên rồi! Đây là Diệp gia, cô mà làm tổn thương đến một sợi tóc của tôi, cổng Diệp gia cô cũng không ra nổi đâu."
Minh Thù nói: "Vậy tôi không làm tổn thương tới tóc cô là được."
Diệp Đồng: ". . ."
Mặt Diệp Đồng hơi đỏ lên, rõ ràng đối phương cũng chỉ là một con bé như mình, sức lực dùng dường như cũng không quá lớn, mà cô ta vẫn không thoát nổi.
"Cứu... Cứu mạng... Mấy người... Mấy người mau kéo cô ta ra cho tôi!"
Diệp Đồng bắt đầu cầu cứu những người đứng vây xem bên cạnh.
Cũng có vài thanh niên muốn tiến lên, nhưng Minh Thù đang bóp cổ Diệp Đồng, bọn họ cũng không dám tùy tiện làm gì.
Minh Thù nở một nụ cười: "Xin lỗi Lục Ngưng đi."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit/Drop] Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích!
RomantikNguyên tác: Mặc Linh. Tình trạng bản gốc: Hoàn. Tình trạng bản edit: Đang lết... [Mình edit từ chương 1219, chương 1 đến 1218 đã có nhà edit.] Edit: Ethyl. Văn án: Trùm boss sắp biến thành một người phụ nữ điên dại, các nhân vật chính xuyên không và...