Nhận làm tỷ " nuôi"

486 26 1
                                    

 " Hô hô, người ta bơ kìa." Thiên Tuyệt tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cười trên nỗi đau của người khác.

 "..." Phong Liên Dực quay đầu lại, tỏ vẻ: Chúng ta có quen nhau sao?

 " Mà thôi, phủ trưởng công chúa cũng không tiếp ngươi đâu, nếu muốn thì có thể đến Trúc Hoa Lâu 'làm việc' nha, đi lộn chỗ rồi!" Thiên Tuyệt quay đầu đi, còn không quên làm cái mặt quỷ với Phong Liên Dực.

 "..." Phong Liên Dực mặt đều đen rồi. Hắn muốn ' làm việc' lúc nào vậy chứ?!?

 Tiểu nha đầu thú vị!

 Còn Hoàng Bắc Nguyệt....... Không nghĩ tới vô tình đi đến trưởng công chúa phủ một chuyến, cư nhiên sẽ có thu hoạch bất ngờ.

 Thời điểm cần ngoan độc liên không hề nương tay, thời điểm nên lạnh lùng cũng không hề quay đầu lại, hắn đột nhiên cảm thấy rất hứng thú đối với tiểu gia hỏa này a.

 " Điện hạ...... " Trong bóng tối truyền đến một tiếng gọi khẽ. Phong Liên Dực vung tay lên, bạch tụ (tay áo màu trắng) tung bay, bóng dáng quỷ mị trong nháy mắt liền biến mất trong màn đêm.

 Thiên Tuyệt nhìn bóng lưng hắn rời đi, chép miệng.

 Qủa nhiên mỹ nam tử đều là tính cách quái dị a.


*** *** *** *** Bắc Nguyệt hoàng triều *** *** *** ***

 Lưu Vân Các

 Đây là nơi vắng vẻ nhất trong trưởng công chúa phủ, cỏ dại mọc đầy, bóng cây lắc lư tạo nên muôn hình vạn trạng, lại kết hợp cùng tiếng gió rít,chỉ cần người tâm trí không kiên định sẽ lập tức bị hù cho bất tỉnh.

 Sau khi Huệ Văn trưởng công chúa qua đời không lâu, liền có đại phu nói Hoàng Bắc Nguyệt nàng thân mang trọng bệnh có thể lây nhiễm, buộc nàng chuyển tới ở trong khu nhà hoang phế này. 

 Nàng trước đây ở Bích Thủy viện, nhưng nơi đó bây giờ đã thuộc về Tuyết di nương cùng nhị tiểu thư Tiêu Vận.

 Nhị tiểu thư Tiêu Vận, mười lăm tuổi đã là Tam Tinh Triệu hoán sư, là thiên tài trẻ tuổi hiếm thấy ở Nam Dực quốc. Trừ bỏ đương triều thái tử, thì Tiêu Vận chính là phong quang vô hạn a.

 Bởi vậy, Tiêu Vận ở trong nhà liền nhận được vô vạn sủng ái, trưởng tử Tiêu Trọng Kỳ của Cầm di nương cũng không dám trêu chọc nàng quá mức.

 Tiêu Vận cùng mẹ của nàng Tuyết di nương đối với Hoàng Bắc Nguyệt có vẻ không có quá mức hà khắc, không như Cầm di nương thường xuyên đánh đập ngược đãi nàng. Chỉ là Tiêu Vận cao ngạo chưa từng xem Hoàng Bắc Nguyệt là muội muội mà đối đãi.

 Hoàng Bắc Nguyệt trọng bệnh quấn người, bởi vậy Tuyết di nương thường đưa nàng thuốc uống.

 Không đúng, đưa thuốc!

 Hoàng Bắc Nguyệt vội đẩy cửa Lưu Vân Các, nhanh chóng trở lại gian phòng hắc ám, châm một ngọn nến rồi cầm lấy cái ấm sắc thuốc mà bình thường Tuyết di nương hay đưa tới ngửi một cái.

 Mày liễu tức tốc nhíu lại, quả nhiên có độc!

 Trong mỗi phần thuốc này đều có một lượng độc dược rất nhỏ, một lần dùng sẽ không mất mạng, tuy nhiên nếu sử dụng trong thời gian dài thì thân thể liền sẽ trở nên ngày càng suy yếu, cuối cùng toàn thân xụi lơ, cho dù không chết cũng chỉ có thể nằm trên giường cả đời. Thật là độc a, trách không được Hoàng Bắc Nguyệt thân thể yếu ớt như vậy, ngay cả trưởng công chúa khi còn tại thế mời bao nhiêu danh y đều lắc đầu ngao ngán.

 Lượng độc dược này rất nhỏ nên rất khó phát hiện,cũng chỉ có Hoàng Bắc Nguyệt tại hiện đại đã từng tiếp thụ qua đủ loại độc dược, mới có thể vừa ngửi liền biết.

 Được lắm Tuyết di nương, trưởng công chúa có ân với ngươi, nếu không có trưởng công chúa,ngươi bây giờ cũng chỉ là một cái tiểu thiếp phòng ngoài không có danh phận, ngươi báo đáp thì thôi, trái lại còn dùng thủ đoạn ác độc như vậy để hại con gái của nàng!

 Hoàng Bắc Nguyệt ngồi xuống, chậm rãi thở ra một ngụm khí, hiện tại cũng không vội, những người này nàng sẽ chậm rãi từ từ thu thập.

 Cứ như vậy chết thì lợi cho các nàng quá!

 " Cầm lấy!" Thiên Tuyệt tiện tay lấy ra một viên Bách độc thần đan đưa cho Hoàng Bắc Nguyệt.

 Hoàng Bắc Nguyệt khó hiểu.

 " Qùa gặp mặt, đó là Bách độc thần đan, thần cấp cửu giai đan dược, giải được mọi loại độc." Thiên Tuyệt không nhanh không chậm nói.

 Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng có chút ấm áp.

 " Ngươi vì sao lại giúp ta?"

 " Là vì ta muốn làm muội muội ngươi a." Thiên Tuyệt mỉm cười, ôm lấy cánh tay Bắc Nguyệt làm nũng.

 " Vì sao?" Hoàng Bắc Nguyệt hỏi.

 " Sau này ta nói được không?" Thiên Tuyệt hỏi.

 " Nhưng làm muội muội ta điều kiện hà khắc lắm nha." 

 " Vậy là tỷ đồng ý rồi hả?"

 " Hài, thôi được."

 " Ta là Thiên Tuyệt. Vậy, mai gặp lại nhé! Moaz~" Thiên tuyệt hôn gió rồi dùng độn ảnh dung nhập vào màn đêm.

 Sau khi Thiên Tuyệt rời đi, Hoàng Bắc Nguyệt có chút thất thần.

 Vừa nãy, nàng, đã đánh mất cảnh giác của một sát thủ.

 Vì sao nàng lại dễ mở lòng với cô bé đó đến vậy?


( Đồng nhan Phượng Nghịch Thiên Hạ) Cùng nhau du ngoạn thế gian.Where stories live. Discover now