Chiến Dã

403 15 1
                                    

 " Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân! "

 " Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân của Thái tử điện hạ, là một trong Ngũ Linh, quá cường hãn! "

 Đoàn lính đánh thuê lập tức dừng lại quan sát, người nào người nấy trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái.

 Triệu hoán sư, chức nghiệp khiến vạn người hâm mộ a. Trở thành một tên Triệu hoán sư là giấc mơ tha thiết của bao người nha!

 Triệu hoán sư có thể gọi ra linh thú đã vô cùng mạnh mẽ, ở trên đại lục tuyệt đối được tính là cao thủ trong cao thủ!

 Mà Thái tử Chiến Dã của bọn họ chỉ mới có mười sáu tuổi đã là Cửu Tinh trung cấp Triệu hoán sư. Không chỉ như vậy, triệu hoán thú của hắn là một trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân!

 Hắn là Triệu hoán sư thiên tài nhất của cả Tạp Nhĩ Tháp đại lục gần trăm năm nay.

 Người của Nam Dực quốc chỉ cần vừa nhắc tới Thái tử Chiến Dã liền trở nên kích động, trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái. Thái tử điện hạ là niềm kiêu ngạo của cả Nam Dực quốc a!

 ( T/g : Nguyệt tỷ mà bộc lộ thực lực với thân phận quận chúa thì...)

 Tuy cách xa nhau một khoảng nhưng Hoàng Bắc Nguyệt vẫn có thể cảm nhận được khí tức của Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân tùy tiện phát ra, nó là chí tôn trong đám Linh Thú hỏa thuộc tính, bởi vậy đặc biệt kiêu ngạo.

 Trên lưng hắn, một hắc bào tuấn mỹ thiếu niên thần tình lạnh nhạt ngồi đó,được tử diễm cùng hồng quang bao phủ, có cảm giác phiêu dật xuất trần.

 Thân thể toát ra vẻ cao quý khiến đám thiếu niên xung quanh sinh lòng kính ngưỡng!

 Mười sáu tuổi, Cửu Tinh trung cấp Triệu hoán sư, triệu hoán một trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân.......

 Một mảng ký ức xẹt qua trong đầu của Hoàng Bắc Nguyệt, chậc chậc, đây mới thật sự là thiên tài a.

 Quần tinh phủng nguyệt, thiên chi kiêu tử!

 So sánh với nhau, vầng hào quang xung quanh Tiêu gia Nhị tiểu thư Tiêu Vận ngay lập tức trở nên ảm đạm, quả thực là đom đóm mà đòi so với ánh trăng rằm, thực không rõ Tiêu Vận kia như thế nào lại được xưng là thiên tài?

 Đội ngũ hoa lệ kia rất nhanh liền tiến về trước mặt,từng trận cuồng bạo hỏa diễm khí tức phả vào mặt khiến hơn hai mươi người trong đội ngũ đánh thuê phải lập tức đưa tay che lại, lui về phía sau một bước, ai cũng không chống đỡ được tử diễm do Hỏa Kỳ Lân tản mát ra.

 Một trong Ngũ Linh, gần như chính là thần thú trong truyền thuyết rồi!

 Tất cả mọi người, chỉ có Hoàng Bắc Nguyệt một thân lãnh khốc, đấu bồng màu đen tung bay, trấn định như thường.

 Mọi người bắt đầu chú ý đến tên nhóc nhỏ gầy đặc biệt kia, chỉ là một cái dong binh đoàn tạm thời xây dựng cư nhiên lại ẩn giấu một cao thủ như thế?  


 Bên trong tử diễm, hắc bào thiếu niên lãnh khốc cũng liếc mắt nhìn qua Hoàng Bắc Nguyệt, đôi mặc mâu thoáng có chút kinh ngạc.

 " Thái tử điện hạ! "

 Tiêu Trọng Kỳ bỗng nhiên bước về phía trước, hưng phấn phi thường nói: "Phương Bắc từ biệt, rốt cục cũng gặp lại được ngài! "

 Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân uy lực phi thường mạnh mẽ, cho dù nó không phát uy thì cũng không có ai dám tới gần.

 Chiến Dã mặc mâu khẽ liếc qua Tiêu Trọng Kỳ. Tiêu Viễn Trình cưới Huệ Văn trưởng công chúa, bởi vậy Tiêu gia cũng được tính là hoàng thân quốc thích. Mà Tiêu Trọng Kỳ này thực lực cũng không tồi, lần trước tại phương Bắc cùng Man tộc tác chiến, hắn không giống các thế gia công tử nơm nớp lo sợ, trên sa trường lại dũng cảm tiến tới nên cũng để lại cho hắn ấn tượng rất tốt.

 " Tiêu công tử, có khoẻ hay không, các ngươi muốn đi vào rừng rậm sao? "

 " Ân, thụ gia phụ chi mệnh, đi rừng rậm tìm Bích Linh Quả! "

 Có thể cùng thái tử điện hạ nói chuyện, Tiêu Trọng Kỳ kích động đến nỗi mặt đỏ rần lên.

 Đoàn lính đánh thuê sau lưng tạm thời xây dựng, mỗi một người thân thủ đều rất tốt cho nên đều kiêu ngạo cuồng vọng. Hắn mặc dù là Tiêu gia trưởng tử nhưng Tạp Nhĩ Tháp đại lục là cường giả vi tôn, thân phận không thể lấy ra phục chúng được.

 Thế nhưng chỉ cần để bọn họ nhìn thấy chính mình cùng thái tử điện hạ quan hệ không tệ, những người này nhất định sẽ phục hắn.

 Hoàng Chiến Dã, Nam Dực quốc Thái tử điện hạ, Tạp Nhĩ Tháp đại lục đệ nhất thiên tài Triệu hoán sư, tên của hắn chính là tượng trưng cho cường giả!

Tiểu tâm tư của Tiêu Trọng Kỳ, Chiến Dã sao lại nhìn không ra cho được. Bởi vậy hắn chỉ muốn khách sáo hai câu liền rời đi, mà lúc này, từ rừng rậm đằng xa truyền đến từng tiếng nổ vang.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

  Ôi mẹ ơi, máu mũi...

A, Chiến Dã, e cam tâm tình nguyện chết vì anh!!!

( Đồng nhan Phượng Nghịch Thiên Hạ) Cùng nhau du ngoạn thế gian.Where stories live. Discover now