Cô bạn lớp trưởng -2

18 1 0
                                    


Nó xuống dốc thật sự. Những ngày đến trường không còn là những ngày vui, đầy tiếng cười nữa. Cứ nghĩ đến cảnh bị "phản bội", bị nói sau lưng, bị ánh mắt dò xét kín đáo của các thành viên trong lớp là lòng nó lại trĩu lại, nó cảm thấy mỗi ngày vào lớp là một lo lắng, là một gánh nặng. Càng lo lắng, nó càng mất tập trung trong giờ học, bắt đầu ngại mở lời, không dám tham gia trò chuyện với các bạn nữa. Việc quản lý lớp của nó càng ngày càng trì trệ...

"Lớp trưởng ơi, quyết vụ áo lớp đi!"

"Hả?" – nó giật mình khi thấy tin nhắn từ đứa bạn cùng lớp. – "Có áo lớp nữa hả?"

"Ủa? Lớp nào chả có áo lớp? :))"

"Ờ để tui coi thử."

Nó mệt mỏi mở nhóm chat của lớp, một loạt các ý tưởng...không giống ai lướt qua, nó thầm nghĩ "Sao tụi lớp mình có gu tệ thế nhỉ? Loại áo này mặc vào không giống ai cả?"

Không hình dung tiếp được cảnh nó sẽ phải mặc loại áo màu xám xịt chèn thêm mấy dòng chữ nhằng nhịt, nó type luôn:

"Thôi để áo vậy kì lắm. Mình đổi kiểu khác được không?"

"Kiểu nào nói thử coi LỚP TRƯỞNG ơi?" – dòng tin nhắn đáng ghét tỏ ý khinh bỉ nó xuất hiện, đứa nó "không vừa mắt" nhất lớp nghĩ nó là ai thế kia?

Tự ái, nó liền đề xuất cho cả lớp nó ý tưởng về cái kiểu áo được "thiết kế có 1-0-2" và hoàn toàn "phù hợp với mắt người nhìn vào cái lớp". Phổ biến xong, tưởng chừng được ủng hộ, lay động được cái nhìn của các bạn, nó nào ngờ tự nó lại đẩy mình vào tình thế, như mẹ nó nói là "Không biết thì dựa cột mà nghe", và nó lại bỏ cái cột đi đến nơi nào mất rồi.

"Gu thẩm mỹ của bà bị gì vậy bà?"

"Thôi cho tui xin, bà đi khám mắt đi là vừa!"

"Trời đất, kiểu này quê quá à, tầm thường hết sức."

Đúng lúc con bé vốn nhạy cảm sắp chết ngộp trong những lời chê bai ấy, đứa nó chướng mắt nhất lớp – đứa luôn luôn can thiệp vào chuyện quản lí lớp của nó, luôn lăm le chức lớp trưởng của nó – lên tiếng :

"Được rồi các bạn, tha lớp trưởng đi, lớp trưởng đang sống chậm thời đại thôi à, mốt có hoạt động gì thì mình tự làm để lớp trưởng có thời gian cập nhật cái đầu lại ha."

Con bé tức giận, tức giận thật sự, đứa đó là ai mà dám lên mặt với nó như vậy? Bực mình, nó type một dòng: "Có quyền gì mà nói tao như vậy?"

Cô nàng này cũng không vừa gì nó. Tìm đúng được điểm yếu của nó, cô độp vào ngay:

- Ủa chứ phải là lớp trưởng mới có quyền nói hả? Lớp trưởng chứ không có phải cái rốn của vũ trụ nhé, muốn mở miệng ra là người khác phải tuyệt đối răm rắp nghe theo cái ý kiến ngớ ngẩn của mình hả?

- Tụi tao chán cái thái độ của mày lắm rồi. Lớp trưởng gì mà trong lớp thì nói chuyện riêng. Suốt ngày ganh tị với hết người này đến người khác. Hở tí không được thì bĩu môi giở trò nước mắt ra hù dọa, quát tháo. Phong trào thì không làm được đến đâu. Vì cái "năng suất hiệu quả" của mày mà từng phong trào đều chỉ đùn hết cho một đứa làm. Giờ đến áo của lớp thì cũng không quan tâm. Làm ơn đi, cái lớp này chán ngấy cái tác phong quản lí lớp của mày lắm rồi.

Những Mẫu Truyện Ngắn • Học Đường • Tình Yêu • Thanh Xuân • Trãi Nghiệm Yêu •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ