Anh ấy sẽ chờ em phía cuối con đường

7 1 0
                                    

Ừ thì tuổi trẻ là một cơn mưa rào, dù có cảm lạnh thì người ta vẫn mong muốn được quay lại. Nhưng với em, điều đó thì không.

***

Dưới những cơn mưa em đi qua, em đã không còn đủ nồng nhiệt để nắm tay một người vùng vẫy trong mưa nữa. Ở cái tuổi chênh vênh, lòng em đôi lúc chùng xuống và chỉ mong có ai đó khẽ bước bên cạnh che mưa cho em hoặc đơn giản chỉ là đứng đợi mình phía cuối con đường với vòng tay ân cần, trìu mến. Qua một cơn mưa rào, qua một thời ngay dại, em bỗng chốc sợ cảm lạnh rồi...

Rồi sẽ có một ngày, người đi bên cạnh em không là hoàng tử. Anh ấy không mặc bộ vest trắng thanh lịch, không cưỡi bạch mã, không có khuôn mặt điển trai và cũng chả giàu có, ngọt ngào như trong những câu chuyện ngôn tình cổ tích, và hiển nhiên, đó không phải là anh, không phải là người đã cùng em vẽ nên những ước mơ gia đình thời trẻ dại. Em cũng chẳng còn đủ trẻ để mơ mộng về một tương lai màu hồng với ngôi nhà và những đứa trẻ. Em giật mình bừng tỉnh sau giấc mộng mị kéo dài, ừ, không phải là anh, là người em đã từng dành tuổi xuân để yêu thuơng nữa. Anh ấy sẽ là người em dùng phần đời còn lại để thương.

Rồi sẽ có một ngày, người bước vào cùng em trong lễ đường chỉ là một kẻ bình thường như những kẻ bình thường ngoài thế giới kia. Em chọn anh ấy vì em nghĩ rằng mình đã đến lúc cần được yên bình nép vào cánh tay cháy nắng của một người đã từng đi qua sóng gió. Em chọn anh ấy vì em chả còn muốn rong ruổi mải miết trên con đường của tuổi trẻ, chạy mãi rồi lại cảm lạnh bởi những cơn mưa rào bất chợt, anh ấy sẽ là người đứng phía cuối con đường, cầm sẵn cho em một cái khăn bông để em có thể vùi đầu vào lau sạch những vương vấn, bi ai trên con đường vừa đi qua, khẽ ôm chầm em và nâng em đứng dậy sau những lần tan vỡ...

Rồi sẽ có một ngày, anh ấy xuất hiện, một người đủ sức làm cho em phải im lặng và lắng nghe thay vì hờn dỗi, ngúng nguẩy bỏ đi mỗi lần cãi nhau. Là người khiến em có thể tự mình vứt bỏ những gánh nặng mà em tự ôm vào mình, là người khiến em vứt luôn cả cái tôi cực kì cao của mình để hòa nhập vào cuộc sống. Thế giới của em bỗng chốc dễ thở và nhẹ nhàng hơn khi anh ấy bảo:" Anh ở đây và mọi việc cứ để anh lo".

Anh ấy không chiều chuộng và làm tât cả mọi thứ cho em như anh đã từng, anh ấy dạy em biết cách để trưởng thành, cách để tự bảo vệ và chăm sóc bản thân mình. Nếu một không có anh ấy ở cạnh, em phải tự bước đi và cầm chắc "cần câu" mà anh ấy đã dạy để sống sót giữa cuộc đời đầy sóng gió này. Tất nhiên, đôi lúc em sẽ cảm thấy tủi thân cùng cực, em sẽ buồn và thậm chí nước mắt cũng sẽ rơi bởi sự nghiêm khắc và lạnh lùng từ anh ấy, nhưng biết không anh, em chấp nhận đánh đổi điều đó bởi vì em biết, sau tất cả, anh ấy rồi sẽ lại mỉm cười ôm em vào lòng và bảo rằng:" Em làm tốt lắm, anh rất tự hào về em."

Rồi anh ấy sẽ thay thế cho anh. Sẽ là người được em nhắc đến trong mỗi câu chuyện, người nhắn cho em những tin nhắn tốt lành vào mỗi sáng khi thức dậy và cũng là người cuối cùng em trò chuyện trước khi đi vào giấc ngủ. Anh ấy sẽ là người em thuộc nằm lòng những thói quen, ly cafe đá không đường, từng size quần áo hay chỉ là khẩu vị quen thuộc ở từng góc quán thân quen.

Anh ấy sẽ là người thay thế anh đi tiếp cùng em ở đoạn đường mà chúng ta đã rẽ ngang.

Rồi khi anh ấy xuất hiện, em sẽ kể cho anh ấy nghe tất cả những gì hôm nay em còn nhớ về anh. Em sẽ nói cho anh ấy biết anh đã từng là một người tuyệt vời thế nào, cũng từng là một người tồi tệ ra sao. Đơn giản chỉ là em muốn khẳng định rằng :" Nếu anh ấy không đủ bản lĩnh để bảo vệ em và làm em hạnh phúc hơn những gì anh đã từng làm, thì tốt nhất anh ấy đừng bước vào cuộc sống của em.". Thế nhưng em biết, nếu định mệnh đã đưa anh ấy đến bên cuộc đời em, anh ấy sẽ làm được. Mỗi người đều có cách để yêu khác nhau mà, phải không?

Em không dám so sánh mình với ai, chỉ là em hiểu được, cuộc sống không quá dài để ta cứ mãi luẩn quẩn trong vòng khổ đau bởi những mối quan hệ không lối thoát. Vậy nên nếu một ngày anh ấy xuất hiện, chắc chắn là em sẽ không chần chừ, không chờ đợi bất cứ điều gì mà nói với anh ấy câu:" Làm người yêu em nhé!".

Anh ấy thay thế anh yêu em, nhưng chắc chắn rằng em sẽ yêu anh ấy bởi vì anh ấy là chính mình chứ không phải là một kẻ thay thế. Sau những lần tan vỡ, còn gì tuyệt vời khi trái tim em vẫn luôn còn đong đầy những yêu thuơng thay vì tuyệt vọng và đau khổ? Bởi vì cuộc sống này luôn có những ngã rẽ bất chợt, nếu không yêu hết mình, em sợ biết đâu sau này, anh ấy lại là người dưng - như anh.

Những Mẫu Truyện Ngắn • Học Đường • Tình Yêu • Thanh Xuân • Trãi Nghiệm Yêu •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ