Dù xã hội đã tiến bộ, nói đến ABO trong công việc không còn tuyệt đối thiên vị, nhưng sức khỏe O yếu hơn A là sự thật không tranh cãi. Mà cũng không thể nói được sức khỏe quá yếu ớt, chẳng qua so sánh ra thì thể chất kém hơn một chút thôi, hệ miễn dịch cũng không quá mạnh.
Trước khi phân hóa Park Jisung không đặc biệt chú ý đến những điều đó, nhưng lần này phát hiện giữa Zhong Chenle và mình có chênh lệch.
Trên thực tế không quá rõ rệt, trước đây Park Jisung cho rằng hình như cả sức khỏe và tinh thần đều tốt hơn xưa, còn tưởng nguyên nhân vì gần đây nghỉ ngơi đầy đủ chứ không nghĩ đến chuyện phân hóa.
Nhưng sau khi phát hiện ra, nó không dám làm khổ Zhong Chenle nữa. Trước khi comeback luôn tập luyện với cường độ cực cao, từ ngày đầu tiên Chenle về Hàn đã không có tinh thần, về sau tuy có điều chỉnh được nhưng buổi tối luôn mệt đến ngã xuống giường là ngủ ngay lập tức.
Mặc dù ngày trước cũng như vậy, nhưng so sánh với bản thân hiện tại, đột nhiên cảm thấy rất thương cậu.
Cơ bản mỗi tối đều thế cả, Park Jisung tắm xong quay về phòng đã thấy Zhong Chenle ngủ rồi, nhưng đầu mày nhíu chặt thi thoảng còn tự ấn đầu, bộ dạng hoàn toàn không an ổn. Đến khi nó nằm xuống bên cạnh, Chenle dựa sát đến như tìm được bến bờ giúp yên lòng, đợi Park Jisung duỗi tay kéo cậu ôm vào lòng, dụi vào quần áo đối phương rồi tiếp tục ngủ.
Có lúc còn nói mơ, chỉ có thể nghe hiểu một chút xíu vì cậu toàn nói tiếng Trung.
Mỗi lần đến lúc này, tình yêu hay niềm vui đều không quan tâm, cứ thế đơn thuần nương dựa vào khiến Park Jisung cảm giác đáy lòng mềm xèo như bông, ngủ càng thêm say.
Sáng sớm hôm sau dậy còn có thể bị Zhong Chenle đổ oan, người nào đó cũng lặng lẽ chấp nhận, khi cần thiết sẽ dùng chất dẫn dụ để đàn áp.
“Người của em vì sao em không thể ôm ngủ?”
Không cần biết ai động tay trước, kết quả cuối cùng đều như nhau, những chuyện khác đã làm hết cả rồi, ôm một cái còn có thể thế nào, Park Jisung nắm chắc điều này nên không hề lo ngại.
Tính đầy đủ ra, quãng thời gian thoải mái như vậy cũng chỉ được hai tháng, từ khi tập luyện đến khi chạy lịch trình comeback, hai kỳ phát tình trong lúc đó đều trải qua bình an vô sự. Kỳ phát tình Park Jisung không dám giày vò Zhong Chenle quá đà, dù lúc đó Chenle cực kỳ nhiệt tình với nó nhưng cũng chỉ vừa phải rồi không đòi hỏi thêm, chỉ sợ cậu mệt mỏi sẽ tổn hại sức khỏe.
Về chuyện này nó cực kỳ cương quyết, tựa như khả năng tự kiềm chế chưa bao giờ cao hơn thế.
Tuy comeback mệt mỏi rã rời, nhưng hai tháng qua cũng là quãng thời gian hiếm có Zhong Chenle không cần dùng thuốc ức chế, nghỉ ngơi ngắn ngủi giúp cậu khôi phục bình thường từ tác dụng phụ đầy tổn hại lần trước, cảm giác lại có thể tiếp tục chịu đựng đợt chia xa tiếp theo.
Nhu cầu thân thể rất dễ được thỏa mãn, có lúc chỉ cần ngửi thấy chất dẫn dụ của đối phương thôi đã thấy mãn nguyện rồi, mà sự phụ thuộc về mặt tâm lý thì trở nên mạnh hơn, từ thói quen biến thành quen thuộc thật sự, đến cả khi phải xa nhau cũng rất quyến luyến.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SungChen | Dịch] [ABO] Rốt cuộc Alpha chưa thành niên có nên tập tạ?!
Fanfiction• Tác giả: Lục Tiêu • Thể loại: ABO, bối cảnh đời thực, có ngọt có ngược • Độ dài: 18 chương + 02 ngoại truyện + ngoại truyện đặc biệt ~57,5k chữ • Nguồn: https://lvzhii.lofter.com/ • Người dịch: xiaoyu212 Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích ph...