Chương 23 :

877 98 0
                                    

Son Seungwan oai oái kêu.

"Oa a~~~ đau quá hu hu hu... Yeri ngươi nhẹ tay một chút~~~" Hai trảo của nàng ôm lấy đầu, kêu như một con mèo bị giẫm phải đuôi.

"Im miệng! Rú nữa sẽ thành đồ ngốc!" Kim Yeri khó chịu cầm lọ bạch dược Vân Nam, giúp Son Seungwan thoa thuốc vào đầu.

"Nhưng mà... nhưng mà ngươi có thể dịu dàng một chút không a~~~~" Son Seungwan rủ vai hỏi.

"..." Kim Yeri không nói gì, cố gắng nhịn ý nghĩ muốn véo cái 'Bánh bao lớn' trên đầu Son Seungwan. "Hừ! Thế nào? Xem ra đồ ăn trong buổi tiệc thật ngon, ăn cả tối còn chưa đủ, còn gói đem về?"

"Yeri ngươi vô nhân tính! Không có tâm đồng cảm!"

"Không có tâm đồng cảm?" Kim Yeri chậm rãi thoa thuốc cho Son Seungwan, chậm rãi mở miệng nói: "Ngươi biết kết cục của bị một người không có tâm đồng cảm thoa thuốc, là gì không hả?" Nàng nói lời này thật chậm rãi, chậm rãi đến mức Son Seungwan chịu không nổi phải lạnh tim.

Son Seungwan không đáp, mà giống như cảm nhận được cái gì đó, cấp tốc dời đầu mình đi.

Nhưng ngoài dự đoán chính là, nguyên bản vẫn luôn chậm rãi, thậm chí ngay cả nói cũng chậm rãi, lúc này lại dùng một tốc độ nhanh đến líu lưỡi, nhanh đến khiến người khác hận không thể đá nàng một cước. Với tốc độ này, Kim Yeri véo một cái vào chiếc bánh bao thịt của Son Seungwan 'đóng gói' đem về.

"Oa a a a~~~~"

Buổi tối hôm nay, KTX ở học viện hoa anh đào có ma quỷ lộng hành. Nếu như không phải ma quỷ, tại sao lại có người kêu la thê thảm như thế? Âm thanh kia thực sự so với gặp phải quỷ còn kinh khủng hơn.

Bị giáng xuống một cái 'Bánh bao thịt', Son Seungwan ôm ót thê lương nói: "Mèo chiêu tài, tuần này ta không muốn nhìn thấy ngươi!" Bởi vì rất rõ ràng tất cả tất cả, đều là do con mèo chiêu tài kia làm ra.

*Mấy lúc giận này Seungwan có dùng thêm từ 'con' trước 'mèo chiêu tài'

Cho nên Son Seungwan quyết định trong một tuần, nàng không muốn nhìn thấy Bae Joohyun. Vì vậy nàng kiên trì ba ngày, nhưng mà cũng chỉ là ba ngày. Bởi vì ngày thứ tư, nàng sẽ chính thức làm việc trong công ty Vân Tường.

"Cho nên là ta phải gặp con mèo chiêu tài!" Không phải là ta muốn gặp, tuyệt đối không phải.

Son Seungwan nói như vậy, nàng nói rất lớn tiếng, hình như là cố ý để cho ai nghe, nhưng thực tế, xung quanh ngoại trừ nàng ra, không còn ai khác.

Cho chính mình một cái cớ như vậy, Son Seungwan rất nhanh giải được khúc mắc trong lòng mình, thoải mái đi đến Vân Tường. Đương nhiên, nàng cũng rất toại như ý nguyện(?), gặp được Bae Joohyun đến công ty thị sát.

Son Seungwan chợt nhìn thấy Bae Joohyun, tâm tình vô cùng phức tạp, phức tạp đến khó có thể nói thành lời, phức tạp đến muốn ngửa mặt lên trời hú một tiếng dài.

Một mặt nàng thật sự đang giận, giận Bae Joohyun, nhưng mà một mặt khác, nàng lại cảm thấy có một chút vui vẻ. Nhưng nàng thật không có vì sự 'vui vẻ' quỷ dị của bản thân mà cảm thấy kỳ quái, bởi vì trong ấn tượng của nàng, nhìn thấy mèo chiêu tài chẳng khác nào gặp được tài vận, chẳng khác nào gặp được tiền, nhân dân tệ, hoặc là chi phiếu nhân dân tệ! Cho nên mỗi lần nàng nhìn thấy Bae Joohyun, đều vui vẻ.

[ Wenrene ] Áp Đáo Bảo Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ