Không lâu sau đó, đoàn người hạ cánh an toàn xuống Paris, kinh đô thời trang lớn nhất thế giới.
Paris xinh đẹp như một nàng thơ khiến từ văn học cho đến hội họa đều phải tốn nhiều giấy mực ca ngợi. Nơi đây khiến người ta như lạc vào một xứ sở thần tiên nào đó. Trên con đường nhỏ phủ đầy những bông hoa rực rỡ màu sắc, từng ngôi nhà cửa hiệu đều mang nét cổ kính phương Tây cùng dáng vẻ thơ mộng đầy yêu kiều. Dù hoa lệ là vậy, nó vẫn có những góc khuất khó nhìn thấy. Người ta bị vẻ ngoài rạng rỡ của Paris làm chói mắt mà không nhận ra sau ánh sáng ấy là những khoảng đen ít ai biết đến.
Trước một cửa tiệm thời trang nhỏ nơi góc phố, Bảo Bình dính sát mặt vào khung kính nhìn chằm chằm một chiếc túi xách. Hành động này sẽ không thu hút sự chú ý của những người còn lại nếu cô không đứng liền nửa tiếng đồng hồ không chịu di chuyển. Kim Ngưu và Xử Nữ cũng bị thu hút, nhìn không buông giây nào mấy chiếc được trưng bày còn lại.
Xử Nữ lên tiếng: "Có vấn đề đúng không?"
Kim Ngưu: "Đúng là có gì đó sai sai nhưng không biết sai ở chỗ nào?"
Bảo Bình kết luận: "Bây giờ chỉ có cách là đem ra đốt thử mới biết được là thật hay giả."
Thiên Yết chau mày đứng gần đó thấy ba người cứ liên tục thì thâm to nhỏ thì thắc mắc. "Rốt cuộc ba người nói gì vậy?"
Bảo Bình kéo Thiên Yết lại gần cửa kính chỉ vào chiếc túi rồi hỏi.
"Cô thấy điều gì?"
"Một chiếc túi."
"Không phải vấn đề đấy, cô thấy nó thế nào?"
"Đẹp."
"Trời ơi không phải, cô thấy nó có vấn đề gì không?"
"Chẳng có vần đề gì cả.". Sau khi bị hỏi những điều quá hiển nhiên Thiên Yết bỗng dưng trở nên hoang mang. Đó chẳng phải là một chiếc túi thôi sao?
Bảo Bình không còn lời nào để nói nhưng vẫn kiên trì vì cô cho rằng đã là con gái thì ít nhiều đều từng tìm hiểu và dùng qua túi xách, tại sao Thiên Yết lại không cảm thấy có gì bất thường.
"Cô không cảm thấy nó có gì đó sai sai à?". Bảo Bình cũng không thể miêu tả được nhưng nhìn nó cứ vừa thật vừa giả.
"Nếu sai thì...". Tất cả đều nín thở đợi Thiên Yết trả lời.
"Nếu sai thì chắc là do thương hiệu. Tôi chưa thấy thương hiệu nào có hình mấy cái vòng vòng này cả."
Xử Nữ vừa kinh ngạc vừa bất lực: "Trời đất! Đấy là Chanel mà cô chưa thấy bao giờ á? Cô có dùng túi xách không vậy?!"
Thiên Yết lắc đầu: "Không dùng, không cần thiết, tôi thường để tất cả mọi thứ vào túi áo hoặc túi quần của mình, dù sao tôi cũng chỉ có điện thoại và ví tiền thôi."
Kim Ngưu cũng không thể tin được, dù cô từng rất nghèo đói nhưng sau này lớn lên có tiền chí ít cô cũng tự mua túi xách cho mình, đó là chuyện hết sức bình thường. Thiên Yết có vẻ vượt xa khỏi quy chuẩn thông thường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao] Phi vụ triệu đô 1 - Full
Fanfiction" Tôi nói rồi, tôi đã nghỉ hưu! Sẽ không ăn trộm nữa -_-" " Tôi vừa thấy cô móc điện thoại của anh ta mà." "..." " Cái tay này, chị đã dặn mày bao nhiêu lần rồi, không ăn trộm nữa! Cái tay hư!!" " Thôi đủ rồi. Lần này nếu cô tham gia thì từ nay đến...