"Vâng tôi rõ rồi, tôi sẽ tới ngay lập tức."
Người đàn ông sau khi nhận điện thoại thì hối hả thu dọn một chút đồ đạc rồi bước nhanh xuống cầu thang, vô tình gặp con trai nhỏ đang chơi ở dưới. Thấy bố cầm vali cậu bé bật dậy chạy lại.
"Bố lại phải đi ạ?". Cậu bé dù đã thấy rõ nhưng vẫn lên tiếng hỏi như muốn xác nhận.
"Đúng vậy, con ở nhà với mẹ ngoan ngoãn nhé Sư Tử, bố sẽ nhanh về thôi.". Người đàn ông mỉm cười xoa đầu con trai nhỏ.
Người phụ nữ từ trong bếp đi ra thấy như vậy thì lo lắng hỏi.
"Anh lại đi sao? Hôm nào anh sẽ về?". Trong căn nhà rộng lớn này thường xuyên chỉ có hai mẹ con họ. Vắng bóng người trụ cột gia đình trong nhiều ngày, cả hai như đã quen nhưng cũng không phải vậy.
"Đừng lo, sẽ nhanh thôi. Em ở nhà chăm sóc cho con trai nhé.". Người đàn ông đặt vali xuống nhẹ nhàng ôm vợ vỗ về.
"Anh yên tâm, hãy nói với em nếu có chuyện gì nhé."
Người đàn ông gật đầu rồi vội vàng ra cửa.
Ma Kết: "Sau đó thì sao? Bố anh có chức vụ gì? Ông nhận nhiệm vụ sao?"
Một câu chuyện tựa như những dòng lưu chú trong cuốn nhật ký cũ, Sư Tử bắt đầu kể cho họ làm sao anh ta biết trên đời này có một bí mật to lớn như thế bị che giấu. Ma Kết đã bắt đầu cảm thấy bi thương ngay khoảnh khắc anh ấy kể tới việc bố mình phải đột ngột đi công tác.
Thiên Yết lúc bấy giờ đều an tĩnh bỗng nhiên lên tiếng: "Là đặc cảnh của hoàng gia, bố tôi và bố Sư Tử khi đó là đồng nghiệp.". Âm thanh của cô ấy rất nhỏ, không giống với sự mạnh mẽ như mọi ngày. Có lẽ đối với Thiên Yết, đó cũng là những ngày không thể quên.
Nam Africa, mỏ khai thác kim cương De Beers Premier, năm 1995.
"Chúng tôi không đời nào lại giao vương miện ra, khó khăn lắm nó mới trở lại đúng vị trí, ta đã mất bao nhiêu năm mới có thế cướp được nó khỏi tay hoàng gia, các người cút đi!"
Người đàn ông da găm mặc trang phục cổ của một bộ tộc lâu đời ở Châu Phi tức giận nói, ông ta vừa dứt lời tất cả những dân địa phương đằng sau lập tức giơ vũ khí lên, dao, giáo, nỏ đều hướng thẳng vào nhóm người mặc quân trang cùng thiết bị tối tân nhất thời điểm bấy giờ.
Sư Thành (bố của Sư Tử): "Tôi không đến đây để xin mọi người, chúng tôi đến đây lấy nó về bằng mọi giá."
Sư Thành không hề phản ứng với thái độ của những người trước mặt. Ông giơ tay lên cao, các đặc cảnh phía sau kéo cò chĩa thẳng súng về phía trước.
"Đồ vô nhân tính, thứ này không biết đã lấy đi bao nhiêu mạng người, xương máu của anh em chúng ta, nó phải ở đây để tế họ!". Trước sự uy hiếp cực kỳ chênh lệch về khả năng của đối phương, những người dân nơi đây dường như vẫn không hề sợ hãi chút nào. Cho dù không có bất cứ khả năng chiến thắng nào, họ cũng đã quyết định sẽ bảo vệ chiếc vương miện tới hơi thở cuối cùng.
"Đừng nói những lời vô căn cứ, đây là vương miện hoàng gia."
"Hừm! Hoàng gia à? Nơi dơ bẩn như vậy, không xứng với những gì chúng ta đã hi sinh!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao] Phi vụ triệu đô 1 - Full
Fanfiction" Tôi nói rồi, tôi đã nghỉ hưu! Sẽ không ăn trộm nữa -_-" " Tôi vừa thấy cô móc điện thoại của anh ta mà." "..." " Cái tay này, chị đã dặn mày bao nhiêu lần rồi, không ăn trộm nữa! Cái tay hư!!" " Thôi đủ rồi. Lần này nếu cô tham gia thì từ nay đến...