Song Tử nhận được tin nhắn hình ảnh của Kim Ngưu thì nhanh chóng đối chiếu với thời gian trên camera là đã dịch thêm được một đoạn. Đại khái phần đầu của dòng code chỉ ngày giờ rubic xoay, ngày 17 tháng 11 năm 2019 lúc 8 giờ 57 phút nhưng đoạn sau thì...
[Song Tử]: "Nhìn thế nào cũng thấy chúng chẳng có nghĩa gì cả.". Trong mắt Song Tử dòng kí tự đằng sau chỉ giống như một địa chỉ trang web bị lỗi mà thôi.
[Kim Ngưu]: "Không thể có chuyện đó. Đoạn sau mới quan trọng, chắc chắn liên quan mật thiết tới lối ra.". Kim Ngưu vừa nói vừa rời khỏi phòng giám đốc. Cô chuyển kênh trên tai nghe tới phía Thiên Yết lên tiếng hỏi.
"Thiên Yết bên đó sao rồi?"
"Dù là chuyện thoát ra hay lấy vương miện đều không khả quan chút nào."
Thiên Yết nhìn những tia laze đỏ chói trước mặt mà chán nản. Lúc nãy Song Ngư đã lấy chút tóc của mình thử quẹt qua, kết quả là bị thiêu cháy rụi không chỉ phần tóc xoẹt qua mà còn cháy lan thêm một đoạn dài khiến cô ấy hoảng hốt. Đây rõ ràng là loại laze đã được cải tiến không ít, không chỉ nướng được thịt bò mà thịt người chắc cũng chẳng ngoại lệ. Chỉ cần bọn họ sơ suất một chút thì đời coi như hết.
Vẫn biết rằng Casale Fon Verracary được bảo vệ cẩn thận thế nhưng thể loại lắp đặt laze như này rõ ràng là muốn một con ruồi cũng không thể bay qua chứ đừng nói đến con người. Khoảng cách giữa cách tia laze rất nhỏ, một người có thân hình nhỏ nhắn cũng phải rất miễn cưỡng mới lọt qua được. Đáng tiếc hệ thống laze trong nơi này bị điều khiển bằng máy móc chứ không phải có công tắc ngay tại vị trí lắp đặt. Nếu bọn họ cố chấp phá có khi còn gây ra báo động.
Sau khi suy tính đủ đường Song Ngư quyết định: "Bây giờ chỉ còn cách sịt phun băng thôi.". Bọn họ được Bảo Bình trang bị cho vô cùng đầy đủ, sịt phun băng là một trong số đó. Không giống như mấy loại thông thường, đương nhiên loại này đã được cải tiến nhiều tuy nhiên thời gian cũng chỉ hữu hạn mà thôi.
Thiên Bình hỏi: "Phun băng như vậy giữ được bao lâu?"
"Tầm ba giây.". Đó là thời gian nhiều nhất có thể rồi...
"Ba giây?! Ba giây làm sao chúng ta qua được?". Thiên Bình cảm thấy không hề khả thi chút nào.
"Không còn cách nào khác, laze này quá mạnh mà hệ thống điều khiển lại không nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, đành dùng cách thủ công này vậy."
Vì là phụ nữ, thân hình của Song Ngư và Thiên Yết mảnh mai và linh hoạt hơn rất nhiều so với Thiên Bình, động tác cũng rất khéo léo nên vừa phun băng vừa nhanh nhẹn lách mình qua. Thiên Bình bất đắc dĩ nhìn hai cô gái đang luồn lách phía trước, anh ta cũng không muốn qua đoạn này lắm nhưng vì sợ nơi đặt vương miện còn lắp bẫy nên không thể mặc kệ.
Khi hai người kia sắp tới nơi thì Thiên Bình mới chỉ qua được nửa đường, xương khớp cứng hết cả lại vì phải uốn mình. Anh ta chỉ định lắc tay một chút cho đỡ mỏi ai ngờ lọ phun băng cũng theo đó mà bay luôn. Nó văng trúng một tia laze gần đó rồi bị cắt làm đôi rồi leng keng lăn xuống dưới đất. Nghe thấy tiếng động, Song Ngư và Thiên Yết quay lại nhìn, chỉ bắt gặp vẻ mặt không thể tuyệt vọng hơn của Thiên Bình. Lọ phun băng trong tay họ cũng đã sắp hết, giờ không thể quay cứu bạn Thiên Bình rồi đi tiếp được. Cả hai thống nhất tạm thời bỏ Thiên Bình ở đó, tự mình vượt qua đống laze này trước rồi tính sau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao] Phi vụ triệu đô 1 - Full
Fanfiction" Tôi nói rồi, tôi đã nghỉ hưu! Sẽ không ăn trộm nữa -_-" " Tôi vừa thấy cô móc điện thoại của anh ta mà." "..." " Cái tay này, chị đã dặn mày bao nhiêu lần rồi, không ăn trộm nữa! Cái tay hư!!" " Thôi đủ rồi. Lần này nếu cô tham gia thì từ nay đến...