Chương 36

977 91 5
                                    

Thì ra mấy tiếng động khiến nàng phát cáu dạo gần đây là từ căn nhà của cô mà ra. Bước vào căn biệt thự cô mới mua, tuy nó là căn bình thường nếu đem so với căn của nàng hay những căn xung quanh nhưng nội thất bên trong thì không hề kém cạnh chút nào hết.

Đại khái là, nhìn sơ qua cũng biết nội thất toàn đồ đắt tiền, thậm chí là đắt nhất so với thị trường bây giờ.

Nếu chưa vào nhà cũ của cô thì không có gì đáng nói rồi nhưng nàng đã vào nhà cũ của cô, thậm chí còn biết cô là người không thích quá nhiều đồ đạc trong nhà vậy mà giờ đây... thật không thể tin được hai căn nhà này là của cùng một người nữa.

- Không phải chị không thích nhiều đồ trong nhà sao?

Cô liếc sang nàng, hiểu ý, hơi cười, cô thản nhiên gật nhẹ đầu.

- Đúng vậy. Nhưng gần đây cảm thấy tiện nghi cũng có cái tốt.

- Tốt?

Khó hiểu nhìn cô, nàng nhướn mày.

- Nếu em qua đây sẽ không quá bất tiện. Như vậy với tôi là tốt.

"A"

Nàng sung sướng đến ngập mặt rồi. Sao lại có người dịu dàng mà... miệng lưỡi trơn tru khiến người ta hạnh phúc đến vậy cơ chứ. Nàng thì cười híp mắt, cô thì chỉ biết hơi gãi vành tai, rõ ràng cô có xấu hổ với mấy lời nói của mình.

- Mọi thứ ở đây, đều là của em nên cứ cư xử tự nhiên.

Cô hơi cười ngồi xuống ghế, tay vỗ vỗ xuống ra dấu cho nàng ngồi cạnh mình.

Lại là một lời mát lòng rồi.

- Tivi cũng loại hiện đại nhất, xem ra... Yujin trở thành cái máy tiêu tiền rồi. Còn đâu hình tượng giản dị nữa?

Nàng bắt đầu chọc ghẹo cô. Cô hơi tròn mắt. Cái cụm từ "hình tượng giản dị" khiến cô buồn cười vô cùng.

- Cánh nhà báo luôn nói sai sự thật.

- Nói sai?

Nàng tròn mắt, không nghĩ cô sẽ nói vậy.

- Hình tượng của tôi trên các mặt báo, cứ như một thiên thần vậy. Phẩm chất đạo đức không biết họ căn cứ ở đâu mà nói về tôi như vậy. Nhiều lúc tôi chỉ biết cười trừ mà thôi.

Cô cười gian xảo. Nàng mù mịt, hoàn toàn không biết cô có ý gì.

- Vậy là chị... không phải như vậy sao?

- A, nếu tôi không phải như vậy thì em sẽ tránh xa tôi sao?

- Hả?

- Nếu tôi khá xấu xa, khá gian xảo thì em có tránh xa tôi không?

Cô tiến càng lúc càng sát vào nàng. Nàng đề phòng, lùi càng lúc càng xa cô. Đến khi không thể lùi được nữa mới đành lòng dừng lại.

Tư thế này, nếu người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ cô đang ức hiếp nàng mà.

- Cái...cái này... Ý chị... xấu xa là s...sao?

Không hiểu sao lại ấp úng nữa. Cô cố gắng nhịn cười, vẫn ra vẻ nham hiểm.

- Là xấu xa. Nếu không hiểu thì tôi nói rõ nhé.

[Cover] Bất Chấp - Yêu Điên CuồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ