CHƯƠNG 25: KHÔNG MUỐN

6.5K 293 43
                                    



Sáng sớm lúc tỉnh lại, Tô Dạng Nhiên cảm thấy đầu mình hơi lơ mơ, vào phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt một hồi mới tỉnh táo, cô nhìn mình trong tấm kính, nhớ lại câu trả lời của Thẩm Quyến tối qua.

"Không muốn."

Nói rõ ràng, rất rõ ràng.

Sau khi đi ra ngoài, cô ngồi trên thảm đưa tay rút từ dưới gối ra cái laptop nhỏ nhỏ, chỉnh nội dung bản thảo, cuối cùng rút bút bi ra gạch chéo vài chỗ trong sổ tay, gạch xong thì lại nhét laptop về chỗ cũ.

Tô Dạng Nhiên giương mắt nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, 7h10 phút, nếu là bình thường thì giờ này cô đã thay đồ rửa mặt đi xuống lầu, còn bây giờ thì... Gương mặt cô ảm đạm, vén chăn lên lần nữa chui vào, nhắm mắt, ngủ!

Bảy giờ rưỡi, Thẩm Quyến dẫn tiểu cầu ra ngoài đi dạo, anh theo thói quen nhìn cửa nhà đối diện, nó vẫn đóng chặt như cũ, sau khi xuống lầu thì gặp mấy dì cũng dẫn chó mèo đi dạo, đều là người quen.

"Bác sĩ Thẩm, hôm nay bạn gái cháu không tới dắt chó đi dạo à?"

"Đúng vậy, có phải hai người gây lộn rồi không?"

"Người trẻ mà, đương nhiên sẽ có bất đồng, nhưng tiểu Tô dù sao cũng là con gái, cháu vẫn phải nhường người ta một chút."

"..."

Thẩm Quyến: "? ? ?"

Buổi trưa đến giờ cơm, bọn họ ăn cơm xong Tô Dạng Nhiên cũng không tới, lúc đầu cố định mỗi tuần năm ngày cô sẽ tới bệnh viện ăn cơm cùng bác sĩ Thẩm, nhưng hôm nay cô cũng không đến, trong lòng Chu Dương không khỏi có mấy phần nghi ngờ.

Mấy ngày tiếp theo cô cũng không xuất hiện, đây là chuyện mà trước giờ chưa từng có, Chu Dương nín nhịn mấy ngày cuối cùng cũng không kiềm chế nổi, anh ta dè dặt đi tới bên cạnh Thẩm Quyến, hỏi anh.

"Trưởng khoa Thẩm, cô Tô sao gần đi không tới ăn cơm trưa nữa vậy?"

Thẩm Quyến không ngẩng đầu, "Không biết."

Ánh mắt Chu dương vòng vo một vòng, lại hỏi: "Trưởng khoa Thẩm, chẳng lẽ anh và cô Tô xảy ra chuyện thật à?"

Thẩm Quyến dừng bút, mấy giây sau anh ngẩng đầu nhìn Chu Dương, ánh mắt hơi lạnh, "Có phải gần đây cậu rảnh lắm không, nếu rảnh thì...."

"Không rảnh không rảnh, anh bận thì em cũng không quấy rầy anh nữa, em đi đây." Sau khi nói xong, Chu Dương vội vàng chạy ra khỏi phòng làm việc, chuyện lần trước anh ta còn nhớ như in, anh ta không dám trêu chọc Thẩm Quyến nữa.

Chu Dương đi ra ngoài thì phòng làm việc mới yên tĩnh lại, Thẩm Quyến lại cúi đầu nhìn hồ sơ, kể từ sau ngày đó, cho dù hai người ở cạnh nhà nhau nhưng vẫn chưa gặp mặt lần nào, cô cũng không nhắn cho anh tin nào nữa, giống như là biến mất vậy.

Chu Dương ra khỏi phòng làm việc liền đụng phải Mạnh Điềm.

"Cậu làm gì hốt hoảng vậy?"

Chu Dương nhớ lại quan hệ giữa bác sĩ Mạnh và Tô Dạng Nhiên nên anh ta liền đem chuyện vừa rồi kể cho Mạnh Điềm nghe, cô ấy liếc mắt lườm anh ta: "Cậu nói Tô Dạng Nhiên và bác sĩ Thẩm xích mích?"

[FULL][EDIT] Ôn nhu mười dặm - Tống Cửu CẩnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ