Phiên Ngoại 5 - Hai Nhóc Ác Ma (2)

1K 45 5
                                    

Hai anh em tụi nó theo hai người kia đến thành phố X, sau cùng tiến vào khu biệt thự phía Đông, mảnh khu vực nhỏ này xây ở trên núi, hai toà xây cùng một chỗ, phong cảnh rất tốt, càng hướng về phía trước giá phòng này càng cao, bọn họ ở giữa sườn núi dừng lại, hai đứa ngửa đầu hướng phía trước nhìn một chút, phía trên kia có một ngôi biệt thự của Father thân ái của bọn nó, toà biệt thự bên cạnh chính là Hiên Viên Ngạo ông chủ Dạ Mị. Đương nhiên, hiện giờ đêm đã khuya, bọn nó cái gì cũng không nhìn thấy.

"Các con tên gọi là gì?" Người phụ nữ kia thấy bọn nó không nói lời nào liền cúi người xuống nương đèn đường mỉm cười nhìn bọn nó, hai đứa nhóc này so với những đứa trẻ khác da tốt hơn, trắng nõn nhẵn nhụi, giống như bạch ngọc thượng hạng, ngũ quan bọn nó vô cùng tinh xảo, mắt rất đẹp, con ngươi rất đen, lông mi cong dài, sau khi lớn lên còn không biết sẽ mê chết bao nhiêu người, bà càng xem càng là vui mừng, hận không thể đem tất cả thứ tốt đều nâng đến trước mặt bọn nó, "Các con ai là anh ai là em?"

"Con là anh!" Cẩn nhu thuận mở miệng, "Con là Cẩn, em ấy là em, gọi là Dục."

Dục đứng ở một bên, nghe vậy khéo léo gật đầu.

Lúc này người đàn ông tây trang kia cũng từ trên xe đi xuống, cúi đầu nhìn bọn nó, hỏi, "Các con họ gì?" Tuy nói ông ta ở thành phố X có thế lực lớn, giới hắc bạch đều có liên quan đến, người bình thường không động được ông, nhưng vì để ngừa ngộ nhỡ vẫn là tra rõ cho tốt.

Loại vấn đề này... Hai anh em tụi nó dáng vẻ mờ mịt lắc đầu.

Người nọ sửng sốt, kinh ngạc hỏi, "Không biết?"

Hai đứa nó gật đầu, giọng trẻ con nói, "Không biết."

Người nó liền tự lẩm bẩm, "Trên đời này thật là có người không biết mình họ gì a..."

Hai anh em tụi nó trong nháy mắt nhớ tới hai vị phụ huynh thật là nghiêm khắc của nhà bọn nó, vai nhất thời rũ xuống, làm bộ dạng đáng thương nói, "Đúng vậy..."

Người phụ nữ bên cạnh không nỡ nhìn, vội vàng tới an ủi, "Không sao, không sao, sau này theo chúng ta sống, thích gì muốn gì ta mua cho các con."

Hai đứa lập tức nhu thuận gật đầu, Dục nghiêng đầu, ngây thơ hỏi, "Thực sự cái gì đều có thể sao?"

"Đương nhiên!" người phụ nữ nhìn nó dịu dàng, "Con nghĩ muốn cái gì?"

Ánh mắt Dục sáng lên, nói, "Muốn sí ngầu và bài Poker [2]."

Người phụ nữ ngẩn ra, "Sí ngầu? Bài Poker."

"Đúng vậy!" Cẩn ở một bên gật đầu, giọng trẻ con tuyên bố, "Chúng con muốn làm thế hệ vua sòng bạc, dạng giống như trong phim ảnh đóng vậy."

Người phụ nữ mới ngẩn ra, còn chưa có phản ứng gì chợt nghe người đàn ông bên cạnh nở nụ cười, "Vua sòng bạc cái gì, đó đều là gạt người, các con thấy qua sòng bạc chân chính chưa?"

Hai anh em tụi nó đồng loạt lắc đầu, sau đó nhìn ông ta đầy kính trọng, miệng đồng thanh hỏi, "Chú ơi, chú thấy qua chưa?"

"Đương nhiên thấy qua!" Bị người dùng ánh mắt như thế nhìn ông nhất thời thoả mãn không gì sánh được, cúi đầu nhìn mắt hai đứa nhóc kia vẫn sáng trong suốt như trước, cười hỏi, "Thế nào, muốn đi sao? Chú thường đi vào trong đó chơi."

[Hoàn] Cực Hạn Săn Bắn - Nhất Thế Hoa ThườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ