𝟽. 𝚃𝚑𝚎 𝚗𝚞𝚍𝚎 𝚊𝚗𝚍 𝚝𝚑𝚎 𝚚𝚞𝚒𝚎𝚝

296 36 4
                                    

They write that I'm happy, They know that I'm notBut at best, you can see I'm not sad

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

They write that I'm happy,
They know that I'm not
But at best, you can see I'm not sad

But hope is a dangerous thing
For a woman like me to have
Hope is a dangerous thing for a woman like me to have
Hope is a dangerous thing for a woman like me to have

(Lana Del Rey)

-

Nhà vệ sinh ở trường cao trung Minami nằm tại tầng hai và tầng ba, cuối dãy hành lang tách biệt khỏi các lớp học. Vào giờ ăn trưa, không ai đủ rảnh thời gian để bận tâm tới việc mọi người ra vào đó để làm gì.

Hanamaki biết điều đó. Anh ghét cái việc mình đã quá quen thuộc với cánh cửa nhà vệ sinh cũ kỹ, với những tấm gương nứt vỡ và những buồng vệ sinh chẳng mấy khi được sử dụng. Mùi kinh khủng của thùng rác. Tiếng lạch cạch khi ấn chốt cửa. Sự lạnh lẽo đến đớn đau của sàn nhà. Những ngón tay vì chống trả quá mức mà trở nên vặn vẹo, bàn chân đau đớn như thể bị kéo lê.

Gia đình Hanamaki không thể liệt vào hàng khá giả, thế nên anh phải ở đây, một trường cấp ba chất lượng thấp với những tệ nạn xảy ra triền miên và những vị giáo viên cao quý giả mù giả điếc. Đôi khi, Hanamaki tưởng tượng tới việc rằng sẽ ra sao nếu như anh được chuyển tới một ngôi trường tốt hơn, nơi anh không bao giờ bị đánh đập và ra vào phòng y tế với khuôn mặt trầy xước nữa. Nhưng anh là người biết rõ nhất, rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra: rằng mẹ anh thì quá đau khổ để quan tâm đến anh, còn bố anh thì, nói sao nhỉ, cũng không khác lắm so với đám người ở đây- những kẻ đã mang đến cho anh một chuỗi ác mộng không ngừng nghỉ.

Và vì thế, đó là những gì anh nghĩ, khi cơ thể anh bị đập mạnh vào bức tường phía sau kèm với một tiếng động đinh tai nhức óc. Máu không còn làm anh kinh sợ và đầu anh cũng không quay cuồng với hàng vạn câu hỏi như lần đầu nữa. Anh đã trở nên quen thuộc với nó rồi, và tới một thời điểm nào đó, mùi máu sẽ trở nên vô hình với những giác quan đã sớm bị mài mòn vì bạo lực của anh. Tai anh ù đi trong những tràng chửi rủa và những tiếng cười thích thú bị nén lại. Mũi anh tắc nghẽn vì máu đông và cơn đau âm ỉ. Mắt anh mờ đi- chúng chẳng bao giờ cho anh nhìn lên, hoặc nhìn vào bất cứ chỗ nào khác ngoài khuôn mặt xấu xí của chúng.

"Nhìn tao này"

Âm thanh bất chợt quay trở lại với anh. Một tiếng bíp kéo dài, như tiếng còi báo động, nhức nhối trong tai Hanamaki khi anh lùi ra sau, cố hết sức ép mình vào góc nhà vệ sinh để không phải đối mặt với chúng. Với hắn. Anh không nhớ nổi những cái tên nữa, nhưng anh nghĩ là cũng không cần thiết.

Haikyuu | MatsuHana | OiIwa | Xuân. Where stories live. Discover now