Cái không khí im lặng đó vẫn tiếp diễn và hình như Lisa không hề có ý định buông tay Chaeyoung ra nên cả 2 vẫn giữ tư thế như vậy mà trò chuyện với nhau, không ai quay lại nhìn vào mặt đối phương "Vậy nếu em là một thằng đàn ông thì chị mới chấp nhận em phải không? Không phải...chị nói mình thích em sao?". Chaeyoung lặng người khi nghe Lisa hỏi vậy, được một lát thì cũng trả lời cậu thật bình tĩnh nhưng đâu đó vẫn nghe được chút đau xót-Phải. Người tôi yêu trong 6 năm, chờ đợi ròng rã suốt 10 năm trời là một chàng trai lớn hơn tôi 4 tuổi, không phải là một cô gái nhỏ hơn mình 4 tuổi. Cô nói đúng: Tôi từng có những rung cảm thật khác thường dành cho cô, nhưng nếu...nhưng...cô để tôi cả đời này không bao giờ phát hiện được...người ở trong tim tôi suốt 16 năm qua...chính là cô. Thì chắc có lẽ giờ này, tôi vẫn còn đang đắm chìm trong cái tình yêu lệch lạc này mà không biết mình bị qua mặt một cách trắng trợn
-Cô thấy tôi rất dễ bị đùa giỡn phải không? Một cô gái mù, sống khép kín trong thế giới của riêng mình vì không thể đáp ứng được kỳ vọng của bố, mẹ và mọi người xung quanh. Không một ai muốn làm bạn với cô ấy, hoặc nếu có chỉ là những kẻ lợi dụng để nhờ vả đến bố, mẹ cô ấy. Tôi nhớ rất kỹ, ngày đầu tiên cái người có tên là Lisa đến nhà tôi đã khiến tôi có những cảm xúc gì
Lisa nghe được Chaeyoung nói vậy thì càng đau lòng hơn gấp bội vì trong đầu cậu hiện giờ là hình ảnh của cái ngày vào 16 năm về trước
*Flashback*
-Bố!!! Con không đi đâu. Tại sao con phải đến dự sinh nhật của con gái bạn bố chứ? – Một cô gái độ chừng 9 tuổi nhưng lại ăn mặc không khác gì một thằng con trai với mái tóc được cắt ngắn tomboy, bị một người đàn ông trung niên vất vả kéo vào một căn biệt thự nhìn khá sang trọng "Con đừng quậy. Chị ấy lớn tuổi hơn con đấy. Cư xử cho đúng mực vào. Đừng làm mất mặt bố". Và ông ta đã thành công trong việc kéo cô gái đó đến trước cửa, và ấn chuông
-A! Beom Yeol, lâu rồi không gặp. Chà, con trai cậu lớn nhanh quá nhỉ. Mới đó mà đã trổ mã ra rồi. Đẹp trai phết nhỉ – Một cặp vợ chồng trạc tuổi với ông ta ra niềm nở mở cửa, còn cậu yhì bỗng hất mặt khinh thường sang một bên mà tự chửi rủa "Xì! Sao mình lại là con của đặc vụ kia chứ? Bộ con gái thì không được làm cái nghề này hả? Sao cứ phải là con trai thì mới là truyền nhân của Park Beom Yeol được. Mà kể cũng lạ, sao không ai nhìn ra được mình là con gái vậy ta? Chắc được huấn luyện suốt 8 năm trời nên giờ mình biến thành một thằng con trai luôn rồi". Và trong khi cậu vẫn còn đang lầm bầm thì người phụ nữ đang đứng đối diện với bố cậu đã cúi người xuống, dịu dàng nói "Con gái dì đang ở trên phòng đó. Biết được có người đến chơi với nó chắc nó sẽ vui lắm đấy"
-Mau đi – Bố cậu đã nhìn xuống cậu mà gằng giọng làm cậu đành thở ra đầy bất lực và miễn cưỡng đi theo một cô người làm đến gần trước cửa phòng của con gái họ. Cô ấy nói ngay "Tiểu thư đang ở bên trong đó. À, mà nếu được thì thiếu gia hãy nhẹ nhàng tiếp xúc với tiểu thư nha. Tại...tiểu thư...hãy tự xù lông lên để bảo vệ mình trước người lạ lắm". Và trong khi cậu còn chưa hiểu hết được câu chuyện thì đã thấy cô ấy rời đi và thở dài ngao ngán "Thêm một người bị lừa". Được một lát thì cậu cũng rảo bước đi đến căn phòng chỉ có cánh cửa được khép hờ, khẽ đẩy vào thì một giọng nói vô cùng lạnh nhạt vang lên làm cậu giật bắn cả mình
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChaeLisa] Người Trong Hồi Ức
AcciónAuthor: Rika_Le ( Đã có sự cho phép của tác giả ) Văn án: Cậu là đặc vụ số 1 Hàn Quốc chuyên đi nằm vùng, còn cô là một tiến sỹ tâm lý học tội phạm xuất sắc của trường Đại học Harvard vừa mới quay về nước sau 10 năm. Cả 2 cùng nhau làm việc với 4 ng...