Chương 41

3.5K 142 3
                                    

Chung Hàn và Sở Du Kỳ đã cùng nhau diễn hai lần. Lần đầu tiên là sau khi Lương Thất vừa mới qua đời, Sở Du Kỳ vì muốn thoát khỏi sự khống chế biến thái của Lương Dương nên dựa theo giao phó trước khi qua đời của Lương Thất giả thành tình nhân với Chung Hàn, mặt ngoài là vâng lời di nguyện Lương Thất nhưng kỳ thật là vì Chung Hàn muốn đưa tin giả cho phe nguyên lão sau lưng Lương Dương. Lần thứ hai là muốn Lương Dương ra mặt nên truyền ra tin kết hôn rồi bố trí mọi thứ ở nơi cử hành hôn lễ, ôm cây đợi thỏ.

Chung Hàn không lập tức đồng ý, chỉ nói sẽ nghiêm túc suy nghĩ.

Sở Du Kỳ đề nghị đã gợi ý nhiều thứ cho Chung Hàn. Có thể khiến Lương Dương xuất hiện, ở nơi ngư long hỗn tạp như thế chắc chắn Lương Dương sẽ tận dụng thời cơ lẻn vào hành động. Còn có thể là khiến Lương Dương khiếp sợ, buộc gã không thể không xuất hiện.

Đã tới giai đoạn thu lưới, mọi chuyện đều phải tỉ mỉ, không thể qua loa.

Lương Dương một ngày chưa chết, Chung Hàn một ngày chưa yên. Thời gian càng kéo dài, áy náy trong lòng đối với em trai càng sâu hơn, điểm này Yến Giác hiểu rất rõ ràng. Ý kiến Sở Du Kỳ đưa ra là hợp lý nhất, nguyên nhân Chung Hàn sở dĩ chưa đồng ý phần lớn là do Yến Giác, chuyện này y cũng hiểu.

Nếu chỉ là hình thức thôi thì không phải là y không thể tiếp thu.

Yến Giác mím môi, sắc mặt ngưng trọng.

"Bảo bối không vui?"

Chung Hàn ôm Yến Giác vào trong ngực, dùng cằm hắn cọ cọ đỉnh đầu Yến Giác, dịu dàng an ủi.

Bồn tắm kích cỡ không nhỏ, hai người đàn ông nằm vẫn còn dư dả, nước ấm bốc hơi mờ ảo, không khí trở nên ướt át, ái muội.

Yến Giác dựa vào ngực Chung Hàn, rũ mắt hỏi lại: "Em nên vui vẻ sao?"

Từ sau khi Sở Du Kỳ rời đi, Yến Giác bỗng nhiên trầm mặc, rầu rĩ không nói lời nào. Chung Hàn cúi đầu nhìn y, thấy bộ dạng Yến Giác uất ức lại đau lòng: "Là tôi lại khiến em buồn rồi, tôi xin lỗi."

"Xin lỗi không có thành ý chút nào." Yến Giác dùng tay đánh mặt nước, thất thần trả lời.

Chung Hàn xoay y lại, mặt đối mặt với y.

"Tôi thừa nhận, tôi hy vọng mau chóng tìm được Lương Dương, giết chết gã để tế linh hồn em trai linh thiêng. Nhưng mà–" Chung Hàn nhấn mạnh: "Tổ chức hôn lễ giả với Sở Du Kỳ không phải là cách duy nhất, nếu em không thích, tôi sẽ đổi cách khác. Lương Dương này chỉ là con chuột chạy hoài cũng sẽ rơi vào tay tôi. Cho nên, tôi không muốn em vì những chuyện này mà buồn bã, tôi muốn thấy bảo bối của tôi luôn tươi cười vui vẻ."

Yến Giác không phải người hay vô cớ gấy rối, y biết phân nặng nhẹ, đương nhiên mọi chuyện cũng đều nghĩ cho Chung Hàn.

"Không phải biện pháp duy nhất nhưng lại là cách hữu hiệu nhất đúng không?"

Chung Hàn không đáp.

Yến Giác thở ra một hơi, giống như xác định lại: "Là kết hôn giả phải không? Sẽ không thật sự để cô ấy làm mẹ nuôi em đấy chứ?"

[ĐM] Người Giám HộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ