Phần 33 : Tình Địch Tới Rồi

2.4K 45 0
                                    

Hôm nay Vĩ Kỳ đi họp lớp cuối cấp 3. Bao nhiêu năm nay dù có bận rộn cách mấy đúng ngày này tất cả bạn bè lớp Vĩ Kỳ đều tề tựu về đây đông đủ, gặp mặt nhau để ôn lại một thời quá khứ tươi đẹp và hỏi han về tình hình hiện tại của mọi người. Đang ngồi tán dóc với mấy thằng bạn cùng lớp tự nhiên Vĩ Kỳ cảm thấy có cái gì đập vào vai mình. Quay qua, Vĩ Kỳ hết sức ngạc nhiên, không tin vào mắt mình Vĩ Kỳ phải dụi mắt mấy lần, một hồi sau mới hét lên

-  Đại Vĩ

Chàng thanh niên nhoẻn miệng cười sau đó ôm chầm Vĩ Kỳ lên tiếng

- Tiểu Kỳ của tớ, còn nhớ tớ không ?

Vĩ Kỳ không vội trả lời câu hỏi của Đại Vĩ mà cậu đẩy Đại Vĩ ra nắm lấy tay Đại Vĩ lôi kéo đến 1 bàn trống khác trong quán ngồi xuống, sẵn tiện gọi 2 cốc bia

- Cậu nói gì vậy ? Tớ luôn nhớ cậu, bao nhiêu năm nay cậu chết mất xác ở đâu mà không về thăm tớ, thăm các bạn - Vĩ Kỳ sốt sắng trả lời cậu hỏi

- Thì bây giờ tớ về rồi đây

- Sao cậu biết tớ ở đây mà tìm ?

- Lớp mình ngày này năm nào chẳng họp mặt ở quán này, Tiểu An nói cho tớ biết đấy. Tớ về mấy ngày trước rồi, muốn làm cho cậu bất ngờ nên hôm nay tớ mới xuất hiện

- Sau khi cậu theo gia đình chuyển sang Mỹ thì tớ không có tin tức gì về cậu nữa. Sao bây giờ tự nhiên lại cậu về đây ?

- Vì nhớ cậu - Đại Vĩ nháy mắt tinh nghịch

- Hahahaha, cậu vẫn hài hước như xưa, nhớ hồi đó tớ và cậu khi đó là cặp bài trùng, đi đâu cũng có nhau, đến nỗi các cô gái trong lớp đều ghét tớ, nói tớ là độc chiếm cậu. Ai biểu cậu đẹp trai quá chi lại còn là công tử con nhà giàu có - Vĩ Kỳ liếc  Đại Vĩ

- Thôi đừng nói về tớ nữa. Nói về cậu đi . Cậu giờ sao rồi ? Bây giờ làm gì ? Có người yêu chưa ?

- Cậu hỏi dồn dập vậy sao tớ trả lời được. Bây giờ tớ là trưởng phòng kinh doanh công ty A

- Còn người yêu ?

- Cái này... cái này..... tớ có rồi - Vĩ Kỳ đỏ mặt thẹn thùng lắp bắp cả ngày trời  không biết nói sao

- Vậy à - ánh mắt của Đại Vĩ có vẻ buồn bã  nhưng chỉ là thoáng qua nên Vĩ Kỳ không để ý

- Còn cậu ? Chắc là có rồi phải không ? - Vĩ Kỳ vẫn vô tư không nhận ra, hỏi

- Tớ thầm yêu một người lâu rồi mà không dám thổ lộ -  Đại Vĩ nhìn cốc bia nói nhỏ

- Sao lại không dám thổ lộ ?

- Sợ người ta không chấp nhận

- Làm gì có, điều kiện của cậu tốt vậy lại còn đẹp trai nữa, có cô nào ngốc mới không chịu

- Thật không ? Nếu là cậu, cậu có đồng ý không ? - Đại Vĩ nhìn Vĩ Kỳ chằm chằm

- Chịu , chịu chứ, nếu tớ là người  đó tất nhiên là tớ chịu liền. Không đùa nữa, tớ có biết người đó không ? - Vĩ Kỳ cười cười lém lỉnh

Tôi Đã Yêu Em Mất Rồi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ