Bệnh viện Seoul
Jennie ngồi trên ghế mắt không rời cửa phòng cấp cứu đã 5 tiếng trôi qua rồi, người yêu cô đang đau đớn bên trong phòng kia mà cô không thể làm gì cô thấy bản thân thật vô dụng, Lisa ngồi kế bên nắm chặt tay an ủi cô biết Jennie giờ phút này hoang man sợ hãi như thế nào. Jennie không phản ứng gì mắt vẫn nhìn về một hướng...Joy ngồi kế bên Yeri an ủi cô bé mắt vô tình nhìn về phía Nancy hôm nay cô thấy cô ấy rất lạ, nhưng không biết đó là gì như cảm giác được người nhìn mình Nancy ngẫn đầu quay sang thì thấy Joy nhìn cô, đầu cúi xuống tránh ánh nhìn từ Joy cô thấy sợ hãi nếu có ai biết chuyện này thì làm sao, tay Nancy run rẩy nắm chặt Yeonwoo ngồi kế bên thấy tưởng Nancy đang lo cho Jisoo thì nắm chặt tay cô. Nancy như tìm được phao bám víu vào ngồi sát vào Yeonwoo....hành lan bệnh viện im lặng tất cả mọi người ai cũng không nói gì chỉ chờ đợi tin tức từ bên tròng phòng phẫu thuật...
Phòng cấp cứu....
Bác sĩ vừa bước ra cả đám chạy đến hỏi thăm tình hình Jisoo như thế nào, nhưng người nhanh nhất là Jennie vừa thấy cửa phòng mở ta cô đã chạy nhanh đến nắm tay bác sĩ già giọng run run hỏi...
- Cô ấy sao rồi bác sĩ?
Bác sĩ già mở khẩu trang ra mặt nghiêm trọng nhìn cô gái đang nắm tay ông thở dài rồi nói sơ tình hình cho người nhà biết...
- Bệnh nhân hiện đã qua thời kì nguy hiểm nhưng do mất máu nhiều và đầu bị chấn thương nặng nên vẫn còn hôn mê.
- Khi nào thì chị ấy tỉnh?
Yeri nghe được chị mình không còn nguy hiểm thì thở phào thật may quá, nhưng chưa kịp vui mừng thì....
- Này thì tôi cũng không biết, do đầu bị chấn thương nặng nên khả năng tỉnh lại rất thấp...cũng có thể bệnh nhân không bao giờ tỉnh.
Câu nói của bác sĩ như sét đánh vào tay bà Kim ngất tại chỗ khi nghe Jisoo không bao giờ tỉnh, ông Kim cố bình tĩnh ôm lấy vợ lúc này ông phải mạnh mẽ để làm chổ dựa cho vợ và con gái, bà Kim được y tá đẩy vào phòng để chăm sóc...
Yeri như không tin vào tai mình ngã quỵ xuống khóc lớn Joy ôm chặt em gái của bạn mình vào trong lòng, chính bản thân cô cũng không tin vào tai mình cố kiềm chế bản thân nhưng mà nước mắt vẫn chảy dài trên má, người bạn thân nhất của cô có thể... Joy đau lòng khi nghĩ đến Jisoo mãi mãi sẽ không tỉnh...
Seulgi ôm chặt lấy Lisa con bé như đứng không vững trước tin tức này người chị têu thương coi nhất sẽ...không thể nào...không cô không tin đâu...
- Seul...Soo* unnie...
- Soo* sẽ không sao, cậu ấy nhất định sẽ tỉnh lại.
Seulgi ôm chặt Lisa cố trấn an con bé cũng như chính mình nhưng mà lòng thì lo sợ bất an điều tồi tệ nhất có thể xảy ra, Soo* cậu ấy còn đang thực hiện giấc mơ của mình còn rất nhiều việc đang chờ cậu ấy...." Soo* cậu nhất định phải tỉnh mọi người sẽ luôn chờ cậu"...Seulgi thì thầm trong lòng mình giọt nước mắt khẽ rơi...
Yeonwoo ngồi xuống ghế ôm mặt mình ngăn không cho nước mắt rơi nhưng mà sao nó vẫn chảy ra nhiều thế này, cô không tin Soo* rất mạnh mẽ cậu ấy sẽ tỉnh mà như trấn an bản thân mình. Yeonwoo nhìn Jennie thấy cô bạn không phản ứng gì cứ đứng đó nắm chặt tay bác sĩ càng làm cô đau lòng và lo lắng thêm, thà cậu ấy rào khóc....Irene và Chaeyoung ôm khóc nức nở cả hai không thể chấp nhận chuyện người bạn người chị của mình sẽ không tỉnh lại, còn Nancy thì không có chút sức sống nào ngồi xuống sàn mắt chảy dài, tim nang đau quá tất cả là tại nàng tại nàng...
BẠN ĐANG ĐỌC
Cover ( Jensoo ) Muộn màng
FanficAu : jjtran1804 Cover : TaegangerDevil ( Mon ) Tên fic mình không thay đổi. Và đã nhận được sự đồng ý của au gốc https://www.wattpad.com/story/115166056-longfic-mu%E1%BB%99n-m%C3%A0ng-sicasun-jeti