TRƯỜNG HỌC - DÃY PHÒNG HS NĂM 2
1 buổi sáng bình thường như mọi ngày , 1 lớp học bình thường như mọi lớp .
À ko! Có lẽ lớp này hơi khác thường.
Hay đúng hơn là rất rất khác thường .Giờ ra chơi ko hẳn mọi người đều ra khỏi lớp , vì có người cũng sẽ ở lại .
Nhưng cả lớp đều ở lại thì dĩ nhiên là có vấn đề , mọi hoạt động đình trệ , không gian im lặng 1 cách đáng sợ ..Và lý do rất chính đáng đó là đàn ANH nào đó đang nghỉ ngơi nơi bàn học của mình .
Vâng , 2 tay khoanh trước mặt, lông mi dài, đôi mắt khép hờ hững , chân gác chéo lên bàn , lưng hơi ngã dựa về sau ghế .
Gió khẽ lùa qua cửa sổ đùa nghịch mái tóc , chút nắng làm ánh thêm màu da .
Nếu phải nói gì đó thì có lẽ là MỸ CẢNH TRẦN GIAN .1 luồng điện nhẹ xẹt qua đầu , Vương Nhất Bác khó chịu chậm chạp mở đôi mắt , vẻ mặt cau có thấy rõ khi bị làm phiền .
" ANH ... thưa anh .. dạ ! Có 1 bạn nữ năm nhất đến tìm ANH . "
Cậu học sinh bối rối , lo sợ bước đến trình bày .Vương Nhất Bác đứng lên bước ra cửa , cậu ta có hơi bất ngờ khi thấy người tìm mình .
Là ROSE !** CỘP ! CỘP ! **
ROSE 1 vẻ mặt điềm tĩnh tiến lại gần .
** CHÁT **
Vương Nhất Bác ko cần phải phòng bị trước 1 cô gái , và thế là như có như ko hứng trọn 1 bạt tai .
Có lẽ là lần đầu bị bạt tai .
Có lẽ là cô gái đầu tiên dám tát cậu ta .Vương Nhất Bác có chút kinh hãi , ko phải sợ mà là cảm giác khó diễn tả , dĩ nhiên ko khỏi kèm theo 1 chút tức giận .
Lia mắt nhìn trân trân vào ROSE , vốn định nói nhưng lại chậm 1 nhịp ." Tôi ko ngờ anh là người như vậy !
ANH là côn đồ sao ? Vậy hãy đánh tôi thử xem !
ANH đánh Tiêu Chiến tức là đã đánh tôi !
Đánh thử xem ! Tôi bảo anh đánh mà !?
Anh ko đánh con gái sao ?
ANH bị câm rồi ư ? Nói gì đi chứ?
Tiêu Chiến giờ đang ở trong bệnh viện đấy ! "Vương Nhất Bác im lặng nghe trách móc ko phải vì sợ , ko phải vì cảm thấy có lỗi , càng ko phải nhường nhịn vì đối phương là con gái .
Chỉ đơn giản là cậu ta lười phải nói vì nghĩ ko cần thiết ." Tôi vốn ko có gì để nói với cô cả !
Đừng làm phiền tôi...."Vương Nhất Bác lạnh lẽo cất giọng , xong quay người đi mặc kệ ai kia vẫn còn nói gì đó .
Đối với cậu ta bây giờ con gái thật phiền phức .
Chính là cảm giác ko muốn tiếp xúc ." ANH vốn ko phải người như vậy ! Sao ANH lại thay đổi nhanh thế !? "
ROSE nói với theo khi bóng dáng người kia khuất dần sau dãy hành lang . Đôi mắt đượm buồn , trong lòng ngổn ngang suy nghĩ .
--- Đau quá . Sao mình lại đau lòng !?
Nếu ANH mở lòng với em , dù 1 chút thôi !
Em muốn an ủi ANH .....
Lần đầu gặp ANH như thái dương tỏa sáng , nhưng giờ đây vầng thái dương đã bị đám mây đen bao phủ vì điều gì đó .....