(Tiêu đề chương 2 kiểu diễn tả tiếng trái tim thiếu nữ rung động, không tìm được từ nào diễn tả nên mình sẽ để trống nhé)
Edit: An Devy
🌸🌸🌸
Là do người đàn ông ấy, nói đúng hơn là do khí chất bất phàm của anh ta thì đúng hơn. Anh có mái tóc nâu ngắn mềm mại, làn da trắng nõn, đáy mắt lộ ra như tia thích thú như có như không. Anh vóc dáng rất cao, thân hình săn chắc, mặc đơn giản áo trắng quần đen nhưng lại trông cấm dục mười phần.
Người đàn ông thấp mắt, hàng lông mày nhu hòa, nhàn nhat ý cười.
"Cô không sao chứ?" Anh mở miệng hỏi, thanh âm trầm thấp, mang theo mị hoặc không nói ra được.
Cô cắn môi, trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt, không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt. Cúi đầu, phát hiện mình thế nhưng vẫn còn nắm chặt tay anh. Ngón tay anh vừa trắng vừa mềm, lòng bàn tay đường vân rõ ràng, có lẽ là do bị cô cầm dùng quá sức nên máu chảy ngược, lòng bàn tay bắt đầu trắng bệch.
"Thật xin lỗi." Cô đã nhận ra, hoảng sợ ngước mắt lên nhìn người đàn ông.
Có thể nói dù vậy nhưng cô không có ý muốn buông tay, ngược lại, giống như là so với trước đó còn chặt hơn mấy phần. Tô Anh cũng không nói lên được vì sao không muốn buông tay anh ra.
Anh không có tận lực rút tay lại, ôn nhu hỏi: "Có phải đã bị dọa sợ hay không?"
Tô Anh lắc đầu, qua hai giây sau lại nhẹ nhàng gật đầu.
Người đàn ông khóe môi khẽ nhếch, ôn tồn lễ độ mà cười cười.
Tô Anh nhìn thấy, hạ thấp tầm nhìn, miệng cũng nở nụ cười nhẹ. Nửa ngày, cô mới bất đắc dĩ buông tay người đàn ông ra.
"Cảm ơn anh." Cô nói
"Tiện tay mà thôi." Anh ta cúi đầu mắt nhìn chân của cô, nói khẽ: "Nơi này trơn trượt, về sau đừng đi giày cao như vậy."
Tô Anh ánh mắt sáng lên, cực ngoan gật đầu. Cô mở miệng còn muốn nói điều gì, lại trước một bước nghe thấy tiếng Đậu Bao vội vàng kêu từ xa.
"Tiểu Anh Đào, tớ..tớ cuối cùng cũng tìm được cậu rồi." Cô thở hồng hộc chạy tới, tay khoác lên trên vai Tô Anh, thở gấp không ra hơi.
"Cậu... cậu cái đồ mù đường này, chạy lung tung đi đâu vậy.?" Đậu Bao oán giận nói.
Nửa ngày cũng không thấy Tô Anh trả lời, cô ngẩng đầu lên nhìn. Đã thấy vị nữ sinh nào đó ngày thường cao ngạo lạnh lùng lúc này gương mặt phiến hồng, sóng mắt ngập xuân, nhu tình như nước nhìn về phía trước. Đậu Bao theo tầm mắt của cô nhìn đi, sau đó mới nhìn rõ hình ảnh của người đàn ông phía trước.
Một giây sau, tròng mắt khuếch trương nhanh chóng co vào, Đậu Bao tựa hồ là kêu lên, "Tống...Thầy Tống?"
Tô Anh ngu ngơ tại chỗ, một mặt không thể tin.
Thầy Tống? Chẳng lẽ...
Tống Đình Ngôn sắc mặt ung dung, không nhanh không chậm, nhẹ hỏi một tiếng: "Hai em là ở lớp nào?"

BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT H|•Anh Đào - Tiểu Hoa Miêu
Romance[ĐÀO CHƯA CHÍN, XIN ĐỪNG HÁI TRỘM] Nguồn convert: + myst_15 (Chương 1-> chương 63) + vespertine [Đồng quản lý: Manh] (Chương 64 và phần Phiên ngoại) +@xiaozhan8005 đã giúp mình tìm raw --> Ngàn lần cảm ơn mọi người bên trên đã cung cấp cho m...