"Anh quen ai thì quen, sống qua ngày mai với em được hay không thì em không biết."
Người chị gái gọi là đàn chị kia bị cậu nói một tràng tới hoa mắt ù tai, cô ta lại quay sang Boun chớp mắt đáng thương :
"Ngay cả bây giờ em muốn gặp anh mà anh cũng xua đuổi em sao ?"
Boun không muốn trả lời liếc nhìn hai bảo vệ đang khó xử, "Chị muốn gặp tôi chứ đâu có nghĩa là tôi muốn gặp chị, hỏi thừa. Bảo vệ quét rác đi đi nè."
Fluke nháy mắt mấy lần bảo vệ mới yêu cầu người đàn chị kia rời khỏi đây, cậu ta nhìn Boun cười lấy lòng :
"Sếp ơi, sơ... sơ suất nhỏ... nhỏ xíu thôi."
Boun không thèm nhìn đưa tay lấy cái nón trên đầu Prem tỉnh bơ đội vào rồi ra đánh tiếp, cậu nhìn theo người đàn chị kia tự nhiên có chút bực dọc.
Khi nãy hình như chửi còn có chút ít chưa thỏa mãn lắm.
Phải trị tận gốc nếu không sẽ nhức răng chết.
Thế đấy từ đầu giờ tới cuối giờ cậu cứ ngồi ở trong ghế, Boun có rủ cậu ra chơi nhưng cậu đều một mực bật chế độ không quen. Cậu còn đang bận suy nghĩ về bánh tét son phấn kia, làm sao để hấp chín được nhỉ ?
Lúc hai người chơi golf xong thì đã buổi chiều, Boun chở cậu về trên đường ghé qua một quán đồ ăn Nhật. Prem vì tức người đàn chị kia mà chả có tâm trạng làm gì bèn vào quán ăn kêu cả đống đồ ăn cho tốn tiền của hắn chơi, Boun nhìn mấy dĩa đồ ăn đầy ắp cả bàn rồi bật cười :
"Đang ăn xả bực sao ?"
Prem xì một tiếng gắp đồ ăn đưa lên miệng nhai một cách mạnh mẽ, cậu cảm tưởng có khi bản thân đang nhai luôn răng mình rồi.
Điện thoại của Boun sáng giờ rung hơi nhiều, lần này cũng thế hắn ngưng đũa mở ra thấy dãy số đã nhíu mày trượt tay tắt đi.
"Sao anh không nghe đi ?"
Boun đưa điện thoại cho cậu nói, "Vậy bé Pao giữ cho anh đi thích thì nghe không thích thì chửi."
Bộ dạng dung túng đến hết thuốc chữa.
Prem bĩu môi hai má bánh bao khi nãy đang ỉu xìu bây giờ lại nâng lên hưng phấn, hắn không nhịn được đưa tay nhéo một cái. Má mềm mịn còn đàn hồi tốt chạm vào thực thích.
"Ủa ai nhìn quen quá..." Prem nhướn người một chút thấy từ cửa ra vào có một hai chàng trai đi vào, thật ra chỉ là bình thường chả có gì nói hết nhưng mà hai người đó hình là Kao với Earth.
Prem muốn xác định suy nghĩ của mình định đi ra khỏi bàn chạy lại, Boun nhanh nhẹn cầm hai tay cậu lấy cả người che nguyên tầm nhìn của cậu.
"Hia, tránh ra coi anh làm cái gì vậy ?!!"
Prem đẩy hắn ra nhưng bóng dáng hai người kia đã không thấy nữa, cậu quay mặt nhìn gương mặt vô tội của hắn.
"Anh dẫn em đi mua sắm."
Chỉ một câu liền xí xóa bỏ qua nha.
.
BẠN ĐANG ĐỌC
[WinTeam/BounPrem] Bánh Bao Không Nhân
FanfictionTác giả:Keity Hạ Tình trạng: Hoàn Văn án: Bỗng nhiên có một ngày Boun đi siêu thị mua đồ hốt về được một cái bánh bao, đang định cho vào mồm thì nghe thấy tiếng hét của nó. Hắn sợ ngây người luôn á. Đào hố đào hố tiếp 😴😴