Chap 12

506 52 14
                                    

Chap này khong có gì để đọc, nên mình up luôn chap sau. Mà chap sau là chap cuối cùng, mọi người ráng đọc nha, mặc dù hơi dài dòng tí.

.

Phương Tuấn chôn chân trước cửa nhà, một chút cũng chẳng muốn bước vào trong. Gió lạnh tạt từng đợt vào tấm thân gầy khiến vai nhỏ lén lút run run, đôi môi mím chặt vào nhau đến trắng bệch.

"Cậu có vào không ?"

". . ."

"Tôi cũng chẳng phải người tốt lành gì, vào thì vào, không vào thì đứng yên ở đây chịu lạnh. Nhưng tới lúc Bảo Khánh về, tuyệt đối đừng mở miệng than thở, tôi không có nghĩa vụ phải chăm cậu"

Phương Tuấn vốn cứng đầu, chỉ chịu nhu không chịu cương, nhất quyết không bước vào. Và đương nhiên Quang Đông không nói suông, chưa đầy ba giây sau liền đóng cửa.

Gió vẫn thổi, tuyết rơi dày đặc, người qua đường ai cũng tò mò liếc trộm chàng trai nhỏ nhưng không một ai dám bước tới đề nghị giúp đỡ.

Quang Đông ngồi phịch xuống sofa, đang lúc rối ren thì điện thoại sáng lên. Đúng như dự đoán, Bảo Khánh chịu không nổi liền gọi tới rồi.

"Anh nghe"

"Có ai --"

"Không chịu vào nhà !"

"Hả ? Gì ?"

"Phương Tuấn đúng không ? Nó thà chết rét ngoài đó cũng không chịu bước chân vào, làm như sợ anh thịt nó không bằng !"

"Anh đừng giận. Anh khuyên anh ấy giúp em nha, ảnh yếu lắm, chút nữa đổ bệnh không ai chăm thì khổ"

"Không"

"Anh, năn nỉ mà, làm ơn đi"

Quang Đông cau chặt hai mày, nhìn chằm chằm cửa lớn như muốn bổ nát nó ra. Thật sự rất muốn nổi điên.

Đực mặt ra tận mấy chục giây, cuối cùng cũng phải ra gọi tên kia một tiếng.

Phương Tuấn ngồi yên trước nhà, tuyết trắng đã đóng một lớp mỏng trên áo, cả người run cầm cập.

"Trông có giống người hành khất không chứ ?!"

" . . . "

"Thôi năn nỉ, vô nhà đi, nha ?!"

". . ."

"Mẹ nó chứ, sống hai mấy năm chưa gặp ai lì như này !"

Điện thoại vẫn chưa ngắt kết nối, tiếng gào rú của Quang Đông vừa vặn được thu hết vào trong. Bảo Khánh lúc này có vẻ hoảng sợ lắm, hét vội vào điện thoại.

"Đừng có la, anh nói chuyện đàng hoàng không được à ?"

"Ờ ngon rồi, ở đó mà la lối, anh quăng chìa khóa nhà em xuống cống á, thách đi !"

Quang Đông hét lại, nhắm mắt cảm nhận khí lạnh tạt từng đợt vào người, hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh, chìa máy ra.

"Nè, Bảo Khánh gọi "

Đứng hình mất vài giây, rốt cuộc Phương Tuấn cũng có chút phản ứng, ngước mắt nhìn chằm chằm vào dãy số đang hiển thị, ánh mắt chao đảo có chút bối rối.

[Fanfic] [KJack] Toska . . .Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ