chương 40: Đường trở về

646 79 18
                                    

Tiếng bước chân, tiếng ồn ào của đám đông, tiếng khóc của vài em bé đang tuổi bồng bế nâng niu. Có lẽ là do khá đông người nên trông bọn trẻ có hơi cáu kỉnh một chút, mặc cho cha mẹ chúng có nài nỉ cỡ nào.

"Quý khách số thứ tự 12 xin mời đến quầy lấy nước ạ"

Tử Du nhìn lại tờ giấy của mình lần nữa để chắc chắn đó không phải là số 51, rồi đến quầy nước với cái mũ lưỡi chai kéo sụp đến mũi. Chị quản lý để quên ví trên xe nên đã xuống bãi đỗ dưới tầng hầm lấy, để lại một mình Chu Tử Du mua nước ở đây.

Cũng nên mua nhanh rồi rời đi thôi, không nên lưu lại chỗ đông người quá lâu, rất phiền phức.

Tử Du nhắn cho chị quản lý một câu, rồi phóng tầm mắt qua phía bên kia đường. Tôn Thái Anh có trốn kiểu nào cũng không thoát khỏi ánh mắt nàng. Cái thân hình bé xíu ấy không cách nào lẫn đi đâu được.

Tử Du cười nhẹ một cái đầy ngọt ngào rồi đưa nước cho con bé.

- Hồi sáng sao cậu lại về thế?

Tử Du thoáng lúng túng, nhưng cũng khôi phục vẻ điềm tĩnh rất nhanh mà đáp:

- Hừm, tớ để quên hộ chiếu nên đến trễ. Sẵn tớ ghé gặp cậu một chút.

Thái Anh không hỏi gì thêm, chỉ siết nhẹ tay người kia một cái. Nếu không phải đây là nơi công cộng, có lẽ con bé đã ôm ghì lấy người kia rồi.

- Chị quản lý đâu?

- Chốc nữa chị ấy quay lại đấy mà...- Tzuyu bỗng nhìn xung quanh, có chút sợ sệt- Cậu đứng đây với tớ một lát nha?

Rồi cô nàng vươn người ra, ép Thái Anh sát vào sau lưng, như muốn bảo vệ nàng.

Đúng lúc đó thì một tiếng đổ vỡ từ phía gian hàng bên kia thu hút sự chú ý của cả hai. Là tên cướp nào ngu ngốc đi cướp mà đập phá ở khu sầm uất nhất vậy?

Thái Anh sợ nhưng cũng tò mò ló đầu ra xem. Chu Tử Du nghiêm túc theo dõi từng chuyển động, tay còn lại cho vào túi xách từ đầu.

-Chuyện gì vậy nhỉ?

-Có vẻ là một tên cướp nghiệp dư nào đó. Cậu đừng di chuyển...

Thái Anh không biết mình có tưởng tượng hay không, nhưng tên cướp hình như càng ngày càng chạy gần về hướng của nó, và đôi mắt của gã đang lăm lăm nhìn về nó một cách có chủ đích. Cho đến khi gã ném hết mớ đồ mình vừa cướp được xuống đất, rồi đẩy mạnh Tôn Thái Anh văng ra lòng đường.

- THÁI ANH!?

Một con xe thể thao đỏ vừa lúc đang lao tới với tốc độ cao. Thái Anh vội vã bò dậy nhưng đầu xe đã gần trong gang tấc.

Một cú đẩy nữa đã xảy ra.

Và sau đó chỉ còn lại hỗn loạn.

Khi con xe đánh lái, Tử Du đã vội đẩy nó ra. Vì thế, tất yếu là Thái Anh đã có kẻ thế mạng.

Lòng đường lắng lại một khắc, rồi hoảng loạn như ong vỡ tổ. Chỉ còn một Tôn Thái Anh vẫn còn bàng hoàng, nhìn chiếc áo đẫm máu phía bên kia. Con bé run rẩy không đứng dậy được.

[TzuChaeng] - Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ