chương 29: Không nên tin em gái

1.1K 167 80
                                    

Tiếng cười ong ong bên tai, nhiều bàn tay quá, Tử Du cảm thấy nó chạm lên người mình, thấy một đôi môi lao đến hôn mình. Khốn nạn, bỏ ra mau! Toàn thân cô mất sức, đến một ngón tay cũng không thể nhấc lên.

"Ưm...Tử Du"

Thái Anh?

Mùi dâu dịu nhẹ chạm vào cánh mũi Chu Tử Du, cô thấy cơ thể mình được ôm trọn bởi vòng tay nhỏ bé. Có phải là cậu không Thái Anh? Tử Du cảm thấy nhột nơi cánh mũi, mắt nháy nháy hai cái rồi mở ra. Cái mềm ở môi càng áp chặt, người kia lúc này chỉ lo hôn mà chẳng hề mở mắt ra.

Môi Tử Du khẽ động một cái làm người kia chầm chậm mở mắt ra. Khác với suy nghĩ của họ Chu, người kia không hề bối rối hoảng sợ mà bỏ chạy, Tôn Thái Anh lúc này chỉ tựa cằm lên tay rồi nhìn nàng chăm chú. Trong đáy mắt còn hiện lên một tia thống khổ vì đã không bảo vệ tốt cho cô, và rồi im lặng cho đến khi Tử Du lên tiếng:

- Cậu nhìn gì?

- Nhìn cậu.- Thái Anh đáp gọn, đưa bàn tay lên xoa tóc nàng.

- Mặt tớ có dính gì sao?

- Dính sự xinh đẹp, tớ lấy mãi chẳng hết nè...

Tử Du khúc khích cười, từ bao giờ Thái Anh lại làm mấy trò mèo này nhỉ? Cái gì mà hôn, cái gì mà nhìn ngọt ngào như thế, cái gì mà dính xinh đẹp trên mặt. Nhưng mà như thế này cũng thật tốt có phải không? Sáng thức dậy cũng là Tôn Thái Anh. Trưa nằm vắt người trên sofa cũng cùng Tôn Thái Anh. Tối ăn uống quây quần cũng là cạnh bên Tôn Thái Anh. Như thế này rất tốt!

- Thái Anh?

- Hửm?- Thái Anh lấy kem che khuyết điểm bôi mấy dấu đỏ đỏ trên người của Tử Du đi cho đỡ ngứa mắt.

- Có còn tham gia chúng ta là một cặp đôi không?

Dừng tay lại mà nhìn sang người kia, Thái Anh không biết có nên nói "dừng đi, cậu như thế này rồi còn tham gia cái gì nữa..." với họ Chu không, vì ánh mắt của cậu ấy như bừng sáng lên vì mong mỏi. Thật sự muốn tham gia đến vậy sao?

- Cậu thích à?

Bàn tay Tử Du đan vào bàn tay người kia rồi gật đầu, hai đưa rất tự nhiên mà ở bên nhau, dù rằng chưa ai nói lời yêu cả.

Đoán rằng bản thân không thể từ chối việc này, Thái Anh nhìn Tử Du rồi khẽ gật đầu. Đồ ngốc này, điều cậu nên quan tâm lúc này là cậu chứ, sao lại chỉ nghĩ đến việc quay chương trình nữa. Tôn Thái Anh nhìn bàn tay Chu Tử Du đan với mình, trong lòng xuất hiện nhiều suy nghĩ, vẫn là nên mau chóng tận hưởng với họ Chu càng nhiều càng tốt.

Chu Tử Du cũng không khác là mấy, đáy mắt hiện lên một tia khác thường khi nhìn Tôn Thái Anh.

Tháng 1 sắp đến rồi, thời gian đang dần rút ngắn.

Nhưng trước đó, nó nghĩ nó cần nói chuyện với một số người...

- Thái Anh?- Ngô Nguyên Tú trợn mắt nhìn thư ký

Làm thế nào Tôn Thái Anh lại đến đây tìm cậu? Thật là chuyện hiếm có làm sao. Bước thêm một bước đến gần cửa sổ, Nguyên Tú nghĩ mình không cần đoán mò nữa, trực tiếp nói chuyện e là sẽ dễ hơn. Chắc cũng không phải là con ả muốn cười vào mặt cậu nên mất công tự mình đến tận đây chứ?

[TzuChaeng] - Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ