Chương 01
Mùa xuân năm 1940, Thượng Hải, ca múa mừng cảnh thái bình, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, chính phủ bù nhìn mượn mây đen che nắng, những người yêu nước núp trong bóng tối gian nan kháng Nhật, đâu đó vẫn còn âm vang tiếng súng đợi bình minh.
Biên Bá Hiền nhận nhiệm vụ gián điệp cho Đảng Cộng Sản, tiến nhập đội 76, đảm nhiệm chức vụ đội trưởng phân đội hai. Đêm trước ngày nhậm chức, y được Hứa Xương Hải mời tới khách sạn Hoa Mậu để gặp mặt.
Bên trong khách sạn Hoa Mậu có thiết kế dãy phòng thương gia, đứng đầu chất lượng dịch vụ ở Thượng Hải. Biên Bá Hiền xuống xe, đứng ở cửa rất lâu để ý cách bày trí mới cất bước đi vào. Y còn trẻ, ít kinh nghiệm, rất sợ đi sai một bước sẽ dẫn tới cục diện không thể vãn hồi, nhưng không nghĩ tới vừa mở cửa gian phòng, y liền gặp phải tình huống khó.
"Đến đây đến đây, tiểu Biên, tôi giới thiệu với cậu, đây là đội trưởng phân đội một chỗ chúng ta, Phác Xán Liệt." Hứa Xương Hải nhiệt tình nghênh tiếp y, kéo y tới ngồi xuống bên cạnh một người mặc áo khoác da, hai chân tréo nguẩy, "Tiểu Phác, đây là Biên Bá Hiền, đội trưởng phân đội hai mới điều tới, nhìn thế thôi chứ là cao tài sinh trường quân đội đấy, mau chào hỏi một chút đi."
Phác Xán Liệt chậm chạp đứng dậy, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, vươn tay bắt một cái qua loa.
"Tôi nói lão Hứa anh có cần làm như mình nhặt được báu vật thế này không, hồi đó tôi cũng là cao tài sinh trường quân đội còn gì?"
"Cậu á, khi nào sửa được cái tật trêu ghẹo phụ nữ thì hãy hất mặt với tôi."
Nghe xong lời này, Phác Xán Liệt như đột nhiên nhớ tới cái gì, thoáng cái ngồi thẳng.
"Thôi chết, tối nay tôi có hẹn với Tiểu Điệp đi xem chiếu bóng."
Hứa Xương Hải chỉ vào mặt Phác Xán Liệt nửa ngày nói không thành lời, tức giận đến ngón tay run lên. Phác Xán Liệt vội đứng dậy rót cho hắn ly rượu, cười hì hì nhận lỗi nói mình không đi nữa, lần sau cũng không dám.
Thật ra Hứa Xương Hải rất nuông chiều Phác Xán Liệt, sinh giận chỉ là làm dáng một chút, không bao lâu liền không nhịn được cười, còn vỗ vai Biên Bá Hiền bảo y đừng lấy làm lạ. Hứa Xương Hải nói cái tên Phác Xán Liệt này tuy rằng thường xuyên thiếu nghiêm túc, thế nhưng năng lực hoàn toàn không tệ.
Biên Bá Hiền cứng người, giữ chặt bàn tay có chút phát run, cố gắng cười vài tiếng.
"Tôi biết mà, Phác đội trưởng là sư ca, anh ấy đương nhiên ưu tú."
Lúc này Phác Xán Liệt mới ngước lên quan sát Biên Bá Hiền một chút. Y mặc quần tây áo sơ mi, áo bành tô màu xám treo trên giá áo, trang phục già dặn chững chạc, ánh mắt tràn đầy sức sống nhưng cứ đảo trái đảo phải nhất quyết không chịu nhìn hắn.
Tưởng gì, chỉ là một tên nhóc không giấu được tâm tư còn muốn giả bộ làm thiếu niên điềm đạm.
"Biên Bá Hiền? Sao tôi lại không có tí ấn tượng gì về cậu thế nhỉ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChanBaek] BẤT BÌNH SƠN (Dân quốc)
FanfictionTác giả: Biên Đa Chuyển ngữ: Vịt Tiềm Thuốc Bắc; Poster: BT Thể loại: Dân quốc, quân phiệt Tình trạng: HOÀN Fic edit đã có sự đồng ý của tác giả, cấm mang ra khỏi đây, cấm chuyển ver.