113

910 89 3
                                    


Ngày thứ hai vừa lúc là ngày nghỉ tắm gội, Tiêu Lẫm trên danh nghĩ mời bọn họ tụ tập trò chuyện mời hai huynh đệ Khương Hạo Nhiên tới nhà của mình.
Đang là giữa hè, vì mùa hè nóng bức, đầu bếp của Tiêu Lẫm sáng sớm đã đi “Thanh cốc đàm” ở ngoại ô câu thượng hai con rất khó câu sống ở chổ nước lạnh, đem thịt cá cắt thành lát cắt trong suốt, để vào khối đá lạnh, lúc ăn thì rắc các loại hương thảo, sau đó chấm nước chấm tự chế, ăn vào lạnh lẽo, dư vị cực ngon.
Đầu bếp của Tiêu Lẫm là từ vương phủ điều đến đây, tay nghề so với Băng Nhi phải giỏi hơn gấp mười lần tám lần, sau nhiều lần cọ cơm nhà Tiêu Lẫm, số lần Bách Thần ở nhà của mình ăn cơm giảm rất nhiều.
Giờ phút này Bách Thần ăn đến vẻ mặt hưởng thụ, đôi mắt đẹp cong cong, chỉ thiếu điều phát ra một tiếng “Miêu ô ~~~”
Tiêu Lẫm rất vừa lòng phản ứng của Bách Thần, dựa vào nỗ lực của hắn và đầu bếp, không tin không thể làm mèo con này thường xuyên đến đây -- thế tử gia thầm nghĩ.
“Ta lớn như vậy, lần đầu tiên ăn cá lát.” món cá lát này giới thượng lưu của xã hội tân triều vẫn luôn thịnh hành, nhưng Khương Hạo Sâm thân thể yếu đuối, Khương phủ không cho hắn ăn đồ sống và nguội. Hiện giờ thân thể điều dưỡng đã tốt lên, Khương Hạo Nhiên cũng phá lệ cho hắnbăn thử.

Khương Hạo Sâm ăn đến mắt lộ tinh quang, đũa cũng không buông, “Thật ngon, đáng tiếc đầu bếp nhà ta không làm cái này, ta muốn lưu lại nơi này, mỗi ngày ăn cơm do đầu bếp của thế tử gia nấu.”

Chỉ biết ăn!” Khương Hạo Nhiên gõ gõ đầu hắn, “Đầu bếp nhà chúng ta tay nghề không tốt sao?”
Khương Hạo Sâm cắn chiếc đũa nghiêm túc nói, “Rất tốt, chỉ là so với đầu bếp của thế tử gia kém một ít mà thôi.”
“Ngươi cũng nên cẩn thận.” Tiêu Lẫm liếc mắt Khương Hạo Nhiên nói, “Chỉ cần tên nào đó có đồ ngon là có thể đem khương tiểu công tử bắt đi.”
“Ngươi vẫn là lo lắng cho mình đi.” Khương Hạo Nhiên tà mị cười, “Theo ta được biết, có không ít công tử tiểu thư đều đối Bách công tử khuynh mộ đã lâu.”
Tiêu Lẫm a một tiếng, biểu đạt thái độ khinh thường với những tên phàm phu tục tử kia.
Bách Thần:……
Đại kim mao, ngươi thật khoe khoang.
……
Sau khi ăn cơm trưa, mấy người vào đại sảnh, bắt đầu nói chính sự.
Tiêu Lẫm đem phát hiện của mình báo cho Khương Hạo Nhiên, bao gồm hoài nghi quan viên Công Bộ và Hộ Bộ tham ô ngân lượng cứu tế cùng với việc đem mật tin cùng chứng cứ giao cho Ngự Sử Đài La đại nhân.
“Rút dây động rừng.” Bách Thần nói, “Khương công tử, La đại nhân sau khi xác định chứng cứ chân thật nhất định tấu lên Hoàng Thượng, hoàng đế tất nhiên tức giận tra rõ, như vậy sẽ liên lụy đến Hộ Bộ cùng Khương thượng thư.”
Trước đây Bách Thần cùng Tiêu Lẫm thương lượng qua, bọn họ nhất trí phân tích kết quả là Khương thượng thư người này tuy rằng có điểm cứng nhắc, nhưng làm người còn thanh liêm, tham lần này hẳn là không có tham dự, không bằng thuận nước đẩy thuyền giúp Khương gia, với hai bên đều có lợi.
Khương Hạo Nhiên là người thông minh, làm sao không hiểu ý của Bách Thần và Tiêu Lẫm, “Nếu như Hoàng Thượng tra ra việc này thật sự cùng Hộ Bộ có quan hệ, cha ta nhất định trở thành đối tượng hoài nghi số một, nếu sau khi điều tra rõ cùng hắn không quan hệ, cũng khó tránh khỏi tội danh không quản cấp dưới.”
Tiêu Lẫm: “Ngươi biết thì tốt.”
Khương Hạo Nhiên trừng hắn một cái nói: “Chi bằng tìm cái cớ tiến hành điều tra, trước đem giòi bọ bắt được, đến lúc đó Hoàng Thượng nhiều nhất chỉ quở trách một phen, sẽ không làm mất chứ quan của phụ thân.”
Bách Thần gật đầu: “Đúng vậy, thừa dịp Ngự Sử Đài đang điều tra chúng ta tìm được bằng chứng, động tác Khương đại nhân bên kia nhanh chút là được.”
Khương Hạo Nhiên cân nhắc một hồi, “Cũng đúng, ta buổi tối sẽ cùng phụ thân thương lượng việc này.”
Khương Hạo Sâm vẫn luôn yên lặng nghe thở dài: “Trong triều đình thâm sâu khó lường, những người tham ô của nạn dân đều là heo chó không bằng.”
Bách Thần vỗ vỗ vai của hắn, “Khương huynh, tà sẽ không thắng chính.”
……
Bách Thần cùng Tiêu Lẫm thành ý như vậy, Khương Hạo Nhiên đương nhiên cũng sẽ không tay không mà đến.
Hắn mang đến một tin tức.
“Cái gì? Khương công tử ngươi tra được tin tức người Đột Kiệt kia?” Bách Thần có chút uể oải nháy mắt phấn chấn lên, “Hắn là ai? Có phải là quý tộc người Đột Kiệt?”
Khương Hạo Nhiên nói: “Hắn bên ngoài là thương nhân từ Đột Kiệt đến đây buôn bán hương liệu cùng thảo dược, tên Trát Mộc, nhưng thực ra, hắn còn có một thân phận, là con thứ ba của Đột Kiệt Khả Hãn, A Trát Đồ.”
“Người này không phải bị Đột Kiệt Khả Hãn phế đi sao?” Tiêu Lẫm nói, “Hắn cùng nhị ca hắn tranh vương vị thất bại, nghe nói ba năm trước đã bị giết. Thì ra không những không chết, còn chạy trốn tới kinh thành.”
Bách Thần nói: “Đây cũng có thể giải thích vì sao người Kỳ Lân Phường đều khăng khăng một mực nghe lời hắn, phường chính cũng không thể không nghe lệnh hắn, hắn chính là đương gia Kỳ Lân Phường. Trước khi không bị phế tước, đã sớm cùng quan viên triều đình ta thành lập mạng lưới bí mật. Những vụ án trước đây phàm là liên lụy đến Kỳ Lân Phường đều bị diệt khẩu, nguyên nhân chính là thân phận của hắn không thể bại lộ.”
“Người này tới kinh thành, sợ là ý đồ gây rối.” Khương Hạo Nhiên dùng cây quạt che miệng lại, “Hắn ở Kỳ Lân Phường chiếm đất làm vua, dùng phương thức bí mật gom tiền, gần đây còn đem ngân lượng đưa ra ngoài thành, đại khái chính là muốn dùng phương thức này chiêu binh mãi mã, sau đoa trở về Đột Kiệt trả thù.”
“Quá đáng giận!” Khương Hạo Sâm đập bàn đứng lên, “Cư nhiên dùng tiền của quốc gia chúng ta đi chiêu binh mãi mã cho hắn, thật muốn đánh chết hắn!”
“Ngươi ngồi xuống cho ta!” Khương Hạo Nhiên đem đệ đệ hắn ấn lại chỗ ngồi, “Nhỏ giọng một chút, tai vách mạch rừng, ngươi cái tên ngu ngốc này.”
Khương Hạo Sâm gục lỗ tai xuống: “Vâng.”
“Việc này không thể không coi trọng.” Tiêu Lẫm biểu tình có chút ngưng trọng, “Quá trình chiêu binh mãi mã hắn nhất định còn cấu kết trong triều tham quan ô lại làm chút chuyện không phải người, ta sáng sớm ngày mai liền hồi phủ cùng phụ thân thương lượng.”
“Vương gia hôm nay không ở trong phủ sao?” Bách Thần hỏi.
Tiêu Lẫm nói: “Phụ thân bồi mẫu thân đi Tường Vân chùa thanh tu, ngày mai mới trở về.”
Mấy người lại thương lượng một trận, mọi người đều có việc phải làm, Khương Hạo Nhiên không ở lại ăn cơm chiều liền mang đệ đệ đi rồi.

Xuyên qua ai nói ta là yêu nghiệt đê tiện [Edit từ chương 55]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ