77

1.4K 107 2
                                    


Kinh thành vuông vức, trừ chính phương bắc hoàng thành, mấy khối khu vực khác đều có phường thị cùng chỗ ăn chơi của mình, tùy nhu cầu thõa mãn của từng giai cấp.
Lúc trước Tiêu Xuyên đi chính là Tần Lâu Sở quán của quan gia mở ở thành tây bắc, cô nương tiểu quan bên trong đều là tội thần lưu đày, trước khi bị sung làm quan kỹ đều là con nhà lành, thân gia trong sạch, cử chỉ văn nhã có lễ, rất được các công tử thượng lưu ưu ái.
Mà thành nam còn lại là cư dân bình thường cùng dân cư ngoại lai tụ tập, tam giáo cửu lưu, rồng rắn hỗn tạp, hoàn cảnh tương đối phức tạp, trị an cũng không tốt.
Nhưng chính nguyên nhân đó, chợ nơi này trở thành nơi náo nhiệt nhất.
Bách Thần vừa tới đầu phố, phóng mắt nhìn lại, trên đường phố đông như trẩy hội, nối gót mà đi, buôn bán lớn tiếng thét to, người qua đường ra giá trả tiền, thỉnh thoảng có thể thấy người ngoại tộc tóc đỏ mắt đen hoặc là tóc đen mắt vàng nắm lạc đà đi qua. Nơi này không cần quầy hàng, chỉ cần có quan phủ cho phép, đại gia buông gánh liền buôn bán, làm đồ chơi, người trẻ tuổi bán son phấn dạo, đại thúc gánh rau củ từ ngoài thành vào, còn có người mang theo vũ cơ ngoại tộc mỹ diễm lại đây tìm người mua dị tộc……
Hết thảy đều hợp thành một bức tranh phố phường sinh hoạt loạn thất bát tao.
“Vẫn là ngươi suy nghĩ chu đáo.” Bách Thần cúi đầu nhìn nhìn, thật tốt trước khi ra cửa Tiêu Xuyên đã chuẩn bị quần áo vải thô cho hắn, bằng không ăn mặc lăng la tơ lụa đến nam thành làm việc, thật đúng là quá khác biệt.
Tiêu Lẫm cũng mặc một thân vải thô màu xanh lá, hắn còn ngụy trang chính mình - tay cầm quải trượng, cằm dính một dúm râu dê, đi đường có chút tập tễnh.
Thoạt nhìn tựa như một…… Tuổi trẻ tuấn tú hiện tại lại thành đại thúc bất hạnh bị què.
Bách Thần vẫn là thiếu niên mười bảy mười tám, mà Tiêu Lẫm ngụy trang lão già, hai người bọn họ hiện tại có chút cảm giác như tình thúc cháu, Bách Thần có chút buồn cười, nhưng vẫn là nhịn xuống.
“Kỳ thật chợ còn tốt, ngươi lúc trước không thường tới sao.” Tiêu Lẫm nói, “Mấu chốt là người Kỳ Lân Phường quần áo ngăn nắp, người từ nơi đó luôn bị mọi người chỉ trích.”
Bách Thần hơi kinh ngạc: “Nơi đó nguy hiểm như thế?”
“Ngươi đi liền biết.” Tiêu Lẫm sờ sờ râu giả, “Lạc đại nhân có lẽ cũng sắp tới rồi, chúng ta cũng qua đi.”
Bọn họ cùng Lạc Lan Dạ ước định ở trước cửa Kỳ Lân Phường gặp mặt. Bên kia ngoài Lạc đại nhân, có lẽ còn mang theo hai ba thị vệ, sáu bảy người cùng nhau đi qua, chỉ sợ sẽ bị chú ý.
“Được.” Bách Thần thu hồi tâm tư xem náo nhiệt, cùng Tiêu Lẫm đi tới mục tiêu.
Sau khi Xuyên qua chợ phồn hoa, liền tiến vào nơi tương đối an tĩnh, nơi này là khu dân cư, cửa hàng quy mô nhỏ, cùng chợ náo nhiệt không thể so sánh. Bách Thần cảm thấy có chút giống tiểu khu ở hiện đại,  các cửa hàng cùng cửa hàng trong tiểu khu quy mô không sai biệt lắm.
Vẻ ngoài mỗi phường thoạt nhìn đề tương tự, phi thường có cảm giác sinh hoạt, rất ít thấy người  ra vào rất ăn mặc ngăn nắp, cơ hồ đều mặc áo quần ngắn để dễ lao động.
Bách Thần đi theo Tiêu Lẫm xuyên qua phố, cuối cùng đi tới trước cửa Kỳ Lân Phường phường.
Hắn vừa đến nơi này, lại đột nhiên một giật mình, cảm thấy trong lòng mao mao, tựa hồ ở nơi tối tăm có rất nhiều ánh mắt nhìn trộm bọn họ.
Hắn nhìn về phía Tiêu Lẫm, Tiêu Lẫm thần sắc như thường, hướng hắn hơi hơi chớp chớp mắt, tỏ vẻ chính mình cũng cảm nhận được.
Kỳ Lân Phường, danh như ý nghĩa, nơi nơi đều có kỳ lân nhân tố. Ngoài cửa phường còn có hai tượng kỳ lân uy phong, chỉ là niên đại đã lâu, trong đó một con kỳ lân bị mẻ đầu.
Cùng sinh hoạt nơi khác bất đồng, nơi này phi thường an tĩnh, tuy nói đại môn mở ra, nhưng rất ít thấy có người ra vào, càng không ai nhàn nhã làm việc.
……
Đã tới thời gian ước định, Lạc đại nhân còn chưa tới, hai người đợi một trận, vẫn như cũ không thấy bóng dáng Lạc đại nhân.

Xuyên qua ai nói ta là yêu nghiệt đê tiện [Edit từ chương 55]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ