Bí Mật Trong Máu Tôi
Ngày hạ sinh Seo Soojin đáng ra phải là những chuỗi hạnh phúc, mẹ Soojin dốc hết sức lực để được nhìn thấy đứa con son còn đỏ hỏn, bố Soojin cuối cùng cũng được lên chức. Dòng họ Seo tay bắt mặt mừng đón thêm một đứa cháu.
Đáng ra phải là như thế.
Nhưng không, bác sĩ chẩn đoán con bé bị bệnh máu khó đông, phải tiêm protein hay còn gọi là Yếu tố VIII để điều trị. Như thế còn chưa đủ, vì sự tắc trách của y tá, người ta sai lầm dùng kim dính máu HIV mà tiêm cho Soojin. Đứa trẻ vừa đón sinh nhật thứ 9 đã nhận ngay án tử.
Người ta dự tính Soojin không thể sống qua năm thứ 20, song tới giờ đã 23, Soojin vẫn ngày ngày sinh hoạt bình thường. HIV ở thời đại này cũng không còn là chuyện to tát, chỉ vốn không phải chuyện đáng tự hào gì mà kể lể cả.
Seo Soojin đều đặn tự tiêm protein sau khi bố mẹ qua đời, cô nghĩ, sống ngày nào hay ngày đó, vì sống với cô bây giờ chỉ là tồn tại mà thôi.
Dặm nốt lớp phấn, căn bệnh máu khó đông khiến làn da cô trắng nhợt, ra nắng sẽ thấy rõ như kẻ ốm đói. Bật cười, cười cho một số phận đã được sắp đặt.
.
.
.
"Chào chị Soojin."
"Chào em."
Tiếng leng keng vang lên, đồng hồ điểm 8h Shuhua biết ngay chị ấy lại tới, vị khách quen thuộc.
"Soojin hôm nay sẽ chọn gì đây?"
"Một sừng bò cùng latte nóng nhé, cảm ơn em."
Shuhua bĩu môi, chị ấy vẫn hờ hững như thường, chỉ order rồi đi tới bàn có Soyeon ngồi chờ sẵn. Một buổi sáng thường nhật.
"Cậu hôm nay thế nào rồi?" Cuộn gọn tờ báo, Soyeon nhấp ly cafe nhẹ hỏi.
"Vẫn còn thở."
Jeon Soyeon mím môi chống tay lên bàn, thật tội nghiệp, những người khác thì sống sung mặc sướng, còn Soojin chỉ ngày ngày chống chọi với thứ không phải ai cũng có thể biết.
Lén lút nhìn trộm Soojin lướt tay lên bàn phím laptop, Shuhua đặt nhanh lá thư nhỏ bên cạnh dĩa sừng bò cùng ly latte rồi chạy biến. Jeon Soyeon hừ lạnh.
"Hah, hôm nay lại có quà rồi."
"Nếu cậu không nằng nặc ngồi đây tôi đã không gây ra chuyện."
"Coi nào, con bé rất tốt, còn tương tư cậu lâu thế, không định có suy nghĩ gì sao?" Xé đôi miếng bánh, Soyeon thong thả cho vào miệng.
"Cậu biết tôi thế nào mà.."
"Trước khi cậu chết, có lẽ nên thưởng qua hương vị tình ái chứ."
Soojin khuấy nhẹ ly latte, hình art trái tim liền theo dòng xoáy biến mất, khẽ cười, chả phải khi tất cả bắt buộc theo guồng, đều tự tha hóa đi sao. Tình yêu cũng vậy thôi, nếu chuyện bung ra, cô không muốn có thêm một ai biết nữa.
"Soyeon. Làm ơn đừng nhắc những thứ này nữa."
Chiếc muỗng nhỏ bị thả rơi trong chất lỏng đen đặc, phải rồi, căn bệnh thế kỷ, thứ đó đang ăn mòn cậu ta hằng ngày. Soojin chỉ không muốn quá gần gũi với ai, cô là người may mắn bước được vào vòng an toàn, vì cô là bác sĩ nhận điều trị cho Soojin.
BẠN ĐANG ĐỌC
(G)I-DLE The Series - Stories They Tell
FanfictionỞ đây có các câu chuyện riêng lẻ của Sooshu, Minmi, Yuyeon. Đôi lúc sẽ là toàn bộ nhà trẻ