Chap 12

880 89 33
                                    

- Sao nào? Anh chịu thua chưa?

- Tốt đấy! Hiệp cuối nào!! - Tỉ số hoà làm cậu càng thêm hưng phấn.

=> Chuuya ăn đứt~

- Onii-chan thắng!! - Mizuki tuyên bố.

- Anh mạnh thật đấy, anh vợ! - Dazai khen nức nở.

- Chẹp! Cũng chả được cái gì! Đôi khi vẫn thua ấy mà! Không hiểu sao ông trời lại ban cho tôi cái sức mà không cho tôi cái trí!

- Vì anh tsundere đấy ạ! Tsundere khi nổi giận dễ mất bình tĩnh lắm! - Mizuki lí giải.

- Mizuki!!! Tối nay anh không cho em ăn tối bây giờ!!

- Đừng mà!!! Em xin lỗi, em xin lỗi, em xin lỗi~!!! Hôm nay có ramen đấy!! Đừng bắt em tuyệt thực mà!! - Cô van xin giá treo mũ vì bữa tối có món mình thích nhất - ramen.

- Về thôi~! - Cậu không thèm nghe em gái mình.

- Ư...

- Hửm?! Dazai? Hết đi được rồi à?

- Anh nghĩ sao sau khi đánh tôi một trận như vậy?

- Thì cậu bảo đó là tạ lỗi mà! Đi, tôi dìu cậu!

- Tạ lỗi gì thế ạ? - Con nữ phụ đam mỹ hỏi.

- K...Kh... Không có gì!!! Đừng có hỏi nữa!!! - Mặt Chuuya không thể đỏ hơn.

- Ầu~! - Cô bĩu môi.

__________________________

- Ui da!! Đau đấy ạ!!

- Sát trùng vết thương có bao giờ không đau đâu?

- Nhưng anh mạnh tay quá đấy~!

- Để tôi gọi vợ yêu của cậu~!

- Đừng!! Cô ấy làm tôi bầm dập hơn ấy!!

- Vậy thì nhịn đau đi!

Câu chuyện sát trùng vết thương sau khi đánh nhau xin được khép lại...

__Vào lúc cả biệt thự vừa chìm vào giấc ngủ__

*Cốc cốc*

- Anh vợ! - Dazai đứng trước cửa phòng cậu, gọi khẽ.

*Cạch*

- Á!!!!!!!! Có chó!!!!!!!!!! - Anh hét toáng lên khi có cảm giác mềm mại, xù xù dưới chân.

- Cho cái tội không ngủ! Khuya thế còn tìm tôi! Có chuyện gì thế?

- Cất con chó đó đi đã!!!! - Anh cứ lùi ra sau càng ngày càng xa.

- Chó nhồi bông mà cậu cũng sợ à?? - Giá treo mũ cười ha hả.

- Nhồi bông?! - Anh nhìn kĩ hơn, sau đó móc từ túi quần ra một cái bật lửa, giật con chó từ tay Chuuya - Tạm biệt mày!

- Ê này này!! Đó là quà sinh nhật tôi sắp tặng cho một người bạn đấy!!

- Mua cái khác!! Anh thiếu tiền chắc?

- Nhưng...!! - Cậu không có lí do để cãi - Nói chung là trả đây tôi!

- Xì! Đừng để tôi nhìn thấy nó nữa! Không tôi chém nó thành trăm mảnh!! - Anh ném con chó vào tay cậu.

- Rồi đêm hôm làm gì ở trước cửa phòng tôi thế?

[BSD] Đây có gọi là... "tam sinh tam thế" không nhỉ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ